Pô khua anŭn hơngah sui laih, samơ̆ tơdơi kơ anŭn ñu pơmĭn glaĭ amăng pran jua ñu: ‘Wơ̆t dah kâo ƀu hwĭ pơpŭ kơ Ơi Adai ôh, kŏn pơpŭ kơ mơnuih lơi, samơ̆ yua kơ đah kơmơi blao anai ngă pơrŭng kâo, hnŭn yơh kâo či phat brơi kơđi ñu hăng tơlơi tơpă, kiăng kơ ñu ƀu rai ngă bơngơ̆t bơngañ kâo dơ̆ng ôh.’ ”