Rô-ma 11
11
Chỉ một phần dân Y-sơ-ra-ên bị bỏ
1Vậy tôi nói: Đức Chúa Trời có bỏ dân Ngài chăng? Chẳng hề như vậy; vì chính tôi là dân Y-sơ-ra-ên, dòng-dõi Áp-ra-ham, về chi-phái Bên-gia-min. #Phil 3:5. 2Đức Chúa Trời chẳng từng bỏ dân Ngài đã biết trước. Anh em há chẳng biết Kinh-thánh chép về chuyện Ê-li sao? Thể nào người kiện dân Y-sơ-ra-ên trước mặt Đức Chúa Trời, mà rằng: 3Lạy Chúa, họ đã giết tiên-tri Ngài, hủy-phá bàn-thờ Ngài; tôi còn lại một mình, và họ tìm giết tôi.#I Vua 19:10,14. 4Nhưng Đức Chúa Trời đáp lại thể nào? Ta đã để dành cho ta bảy ngàn người nam chẳng hề quì gối trước mặt Ba-anh.#I Vua 19:18. 5Ngày nay cũng vậy, có một phần còn sót lại theo sự lựa-chọn của ân-điển. 6Nhưng nếu bởi ơn thì chẳng phải bởi việc làm nữa; bằng chẳng, thì ơn không còn phải là ơn. 7Vậy thì làm sao? Ấy là dân Y-sơ-ra-ên chẳng được điều mình tìm; song những kẻ lựa-chọn thì đã được, và những kẻ khác thì bị cứng lòng, 8như có chép rằng: Đức Chúa Trời đã cho họ mờ-tối, con mắt chẳng thấy, lỗ tai chẳng nghe, cho đến ngày nay.#Phục 29:4; Êsai 29:10. 9Lại, Đa-vít có nói:
Ước gì bàn-tiệc của họ trở nên bẫy,
Lưới, nên dịp vấp chân và sự phạt công-bình cho họ;
10Ước gì mắt họ mù không thấy được,
Và lưng họ cứ khom luôn!#Thi 69:22-23.
Vì dân Y-sơ-ra-ên vấp-phạm nên sự cứu đã đến cho dân ngoại
11Tôi lại hỏi rằng: Có phải dân Y-sơ-ra-ên vấp chân dường ấy hầu cho té xuống chăng? Chẳng hề như vậy! Nhưng ấy là bởi tội-lỗi họ mà sự cứu đã đến cho dân ngoại, hầu để giục lòng tranh-đua của họ. 12Vả, nếu tội-lỗi họ đã làm giàu cho thế-gian, sự kém-sút họ đã làm giàu cho dân ngoại, thì huống chi là sự thạnh-vượng của họ! 13Tôi nói cùng anh em là người ngoại: Bấy lâu tôi làm sứ-đồ cho dân ngoại, tôi làm vinh-hiển chức-vụ mình, 14cố sức để giục lòng tranh-đua của những kẻ đồng-tộc tôi, và để cứu mấy người trong đám họ. 15Vì nếu sự dứt-bỏ họ ra đã làm sự hòa-thuận cho thiên-hạ, thì sự họ trở lại trong ân-điển há chẳng phải là sự sống lại từ trong kẻ chết sao?
16Vả, nếu trái đầu mùa là thánh, thì cả đồng cũng thánh; và nếu rễ là thánh, thì các nhánh cũng thánh. 17Ví bằng có một hai nhánh bị cắt đi, và ngươi vốn là cây ô-li-ve hoang được tháp vào chỗ các nhánh ấy để có phần về nhựa và rễ của cây ô-li-ve, 18thì chớ khoe mình hơn các nhánh đó. Nhưng nếu ngươi khoe mình, thì hãy biết rằng ấy chẳng phải là ngươi chịu-đựng cái rễ, bèn là cái rễ chịu-đựng ngươi. 19Ngươi sẽ nói rằng: Các nhánh đã bị cắt đi, để ta được tháp vào chỗ nó. 20Phải lắm; các nhánh đó đã bị cắt bởi cớ chẳng tin, và ngươi nhờ đức-tin mà còn; chớ kiêu-ngạo, hãy sợ-hãi. 21Vì nếu Đức Chúa Trời chẳng tiếc các nhánh nguyên, thì Ngài cũng chẳng tiếc ngươi nữa. 22Vậy hãy xem sự nhân-từ và sự nghiêm-nhặt của Đức Chúa Trời: Sự nghiêm-nhặt đối với họ là kẻ đã ngã xuống, còn sự nhân-từ đối với ngươi, miễn là ngươi cầm-giữ mình trong sự nhân-từ Ngài; bằng chẳng, ngươi cũng sẽ bị chặt. 23Về phần họ, nếu không ghì-mài trong sự chẳng tin, thì cũng sẽ được tháp; vì Đức Chúa Trời có quyền lại tháp họ vào. 24Nếu chính ngươi đã bị cắt khỏi cây ô-li-ve hoang thuận tánh mình, mà được tháp vào cây ô-li-ve tốt nghịch tánh, thì huống chi những kẻ ấy là nhánh nguyên sẽ được tháp vào chính cây ô-li-ve mình!
Dân ngoại trở lại đạo sẽ đem sự cứu đến cho dân Y-sơ-ra-ên
25Vả, hỡi anh em, tôi không muốn anh em chẳng biết sự mầu-nhiệm nầy, e anh em khoe mình khôn-ngoan chăng: Ấy là một phần dân Y-sơ-ra-ên đã sa vào sự cứng lòng, cho đến chừng nào số dân ngoại nhập vào được đầy đủ; 26vậy thì cả dân Y-sơ-ra-ên sẽ được cứu, như có chép rằng:
Đấng Giải-cứu sẽ đến từ Si-ôn,
Cất sự vô-đạo ra khỏi Gia-cốp;
27Ấy là sự giao-ước mà ta sẽ lập với họ,
Khi ta xóa tội-lỗi họ rồi.#Êsai 59:20-21; 27:9.
28Nếu luận về Tin-lành thì họ là nghịch-thù bởi cớ anh em, còn luận về sự lựa-chọn, thì họ được yêu-thương bởi cớ các tổ-phụ; 29vì các sự ban-cho và sự kêu-gọi của Đức Chúa Trời chẳng hề đổi lại được bao giờ. 30Lại như khi trước anh em đã nghịch cùng Đức Chúa Trời, mà bây giờ được thương-xót bởi sự nghịch của họ, 31thì cũng một thể ấy, bây giờ họ đã nghịch, hầu cho cũng được thương-xót bởi sự thương-xót đã tỏ ra với anh em. 32Vì Đức Chúa Trời đã nhốt mọi người trong sự bạn-nghịch, đặng thương-xót hết thảy.
33Ôi! sâu-nhiệm thay là sự giàu-có, khôn-ngoan và thông-biết của Đức Chúa Trời! Sự phán-xét của Ngài nào ai thấu được, đường-nẻo của Ngài nào ai hiểu được! #Êsai 55:8. 34Vì, ai biết ý-tưởng Chúa, ai là kẻ bàn-luận của Ngài?#Êsai 40:13. 35Hay là ai đã cho Chúa trước, đặng nhận lấy điều gì Ngài báo lại? #Gióp 41:11. 36Vì muôn vật đều là từ Ngài, bởi Ngài, và hướng về Ngài. Vinh-hiển cho Ngài đời đời vô-cùng! A-men. #I Cô 8:6.
Currently Selected:
Rô-ma 11: VIE1925
Highlight
Share
Copy
Want to have your highlights saved across all your devices? Sign up or sign in
© 1998 United Bible Societies. All right reserved.
Rô-ma 11
11
Chỉ một phần dân Y-sơ-ra-ên bị bỏ
1Vậy tôi nói: Đức Chúa Trời có bỏ dân Ngài chăng? Chẳng hề như vậy; vì chính tôi là dân Y-sơ-ra-ên, dòng-dõi Áp-ra-ham, về chi-phái Bên-gia-min. #Phil 3:5. 2Đức Chúa Trời chẳng từng bỏ dân Ngài đã biết trước. Anh em há chẳng biết Kinh-thánh chép về chuyện Ê-li sao? Thể nào người kiện dân Y-sơ-ra-ên trước mặt Đức Chúa Trời, mà rằng: 3Lạy Chúa, họ đã giết tiên-tri Ngài, hủy-phá bàn-thờ Ngài; tôi còn lại một mình, và họ tìm giết tôi.#I Vua 19:10,14. 4Nhưng Đức Chúa Trời đáp lại thể nào? Ta đã để dành cho ta bảy ngàn người nam chẳng hề quì gối trước mặt Ba-anh.#I Vua 19:18. 5Ngày nay cũng vậy, có một phần còn sót lại theo sự lựa-chọn của ân-điển. 6Nhưng nếu bởi ơn thì chẳng phải bởi việc làm nữa; bằng chẳng, thì ơn không còn phải là ơn. 7Vậy thì làm sao? Ấy là dân Y-sơ-ra-ên chẳng được điều mình tìm; song những kẻ lựa-chọn thì đã được, và những kẻ khác thì bị cứng lòng, 8như có chép rằng: Đức Chúa Trời đã cho họ mờ-tối, con mắt chẳng thấy, lỗ tai chẳng nghe, cho đến ngày nay.#Phục 29:4; Êsai 29:10. 9Lại, Đa-vít có nói:
Ước gì bàn-tiệc của họ trở nên bẫy,
Lưới, nên dịp vấp chân và sự phạt công-bình cho họ;
10Ước gì mắt họ mù không thấy được,
Và lưng họ cứ khom luôn!#Thi 69:22-23.
Vì dân Y-sơ-ra-ên vấp-phạm nên sự cứu đã đến cho dân ngoại
11Tôi lại hỏi rằng: Có phải dân Y-sơ-ra-ên vấp chân dường ấy hầu cho té xuống chăng? Chẳng hề như vậy! Nhưng ấy là bởi tội-lỗi họ mà sự cứu đã đến cho dân ngoại, hầu để giục lòng tranh-đua của họ. 12Vả, nếu tội-lỗi họ đã làm giàu cho thế-gian, sự kém-sút họ đã làm giàu cho dân ngoại, thì huống chi là sự thạnh-vượng của họ! 13Tôi nói cùng anh em là người ngoại: Bấy lâu tôi làm sứ-đồ cho dân ngoại, tôi làm vinh-hiển chức-vụ mình, 14cố sức để giục lòng tranh-đua của những kẻ đồng-tộc tôi, và để cứu mấy người trong đám họ. 15Vì nếu sự dứt-bỏ họ ra đã làm sự hòa-thuận cho thiên-hạ, thì sự họ trở lại trong ân-điển há chẳng phải là sự sống lại từ trong kẻ chết sao?
16Vả, nếu trái đầu mùa là thánh, thì cả đồng cũng thánh; và nếu rễ là thánh, thì các nhánh cũng thánh. 17Ví bằng có một hai nhánh bị cắt đi, và ngươi vốn là cây ô-li-ve hoang được tháp vào chỗ các nhánh ấy để có phần về nhựa và rễ của cây ô-li-ve, 18thì chớ khoe mình hơn các nhánh đó. Nhưng nếu ngươi khoe mình, thì hãy biết rằng ấy chẳng phải là ngươi chịu-đựng cái rễ, bèn là cái rễ chịu-đựng ngươi. 19Ngươi sẽ nói rằng: Các nhánh đã bị cắt đi, để ta được tháp vào chỗ nó. 20Phải lắm; các nhánh đó đã bị cắt bởi cớ chẳng tin, và ngươi nhờ đức-tin mà còn; chớ kiêu-ngạo, hãy sợ-hãi. 21Vì nếu Đức Chúa Trời chẳng tiếc các nhánh nguyên, thì Ngài cũng chẳng tiếc ngươi nữa. 22Vậy hãy xem sự nhân-từ và sự nghiêm-nhặt của Đức Chúa Trời: Sự nghiêm-nhặt đối với họ là kẻ đã ngã xuống, còn sự nhân-từ đối với ngươi, miễn là ngươi cầm-giữ mình trong sự nhân-từ Ngài; bằng chẳng, ngươi cũng sẽ bị chặt. 23Về phần họ, nếu không ghì-mài trong sự chẳng tin, thì cũng sẽ được tháp; vì Đức Chúa Trời có quyền lại tháp họ vào. 24Nếu chính ngươi đã bị cắt khỏi cây ô-li-ve hoang thuận tánh mình, mà được tháp vào cây ô-li-ve tốt nghịch tánh, thì huống chi những kẻ ấy là nhánh nguyên sẽ được tháp vào chính cây ô-li-ve mình!
Dân ngoại trở lại đạo sẽ đem sự cứu đến cho dân Y-sơ-ra-ên
25Vả, hỡi anh em, tôi không muốn anh em chẳng biết sự mầu-nhiệm nầy, e anh em khoe mình khôn-ngoan chăng: Ấy là một phần dân Y-sơ-ra-ên đã sa vào sự cứng lòng, cho đến chừng nào số dân ngoại nhập vào được đầy đủ; 26vậy thì cả dân Y-sơ-ra-ên sẽ được cứu, như có chép rằng:
Đấng Giải-cứu sẽ đến từ Si-ôn,
Cất sự vô-đạo ra khỏi Gia-cốp;
27Ấy là sự giao-ước mà ta sẽ lập với họ,
Khi ta xóa tội-lỗi họ rồi.#Êsai 59:20-21; 27:9.
28Nếu luận về Tin-lành thì họ là nghịch-thù bởi cớ anh em, còn luận về sự lựa-chọn, thì họ được yêu-thương bởi cớ các tổ-phụ; 29vì các sự ban-cho và sự kêu-gọi của Đức Chúa Trời chẳng hề đổi lại được bao giờ. 30Lại như khi trước anh em đã nghịch cùng Đức Chúa Trời, mà bây giờ được thương-xót bởi sự nghịch của họ, 31thì cũng một thể ấy, bây giờ họ đã nghịch, hầu cho cũng được thương-xót bởi sự thương-xót đã tỏ ra với anh em. 32Vì Đức Chúa Trời đã nhốt mọi người trong sự bạn-nghịch, đặng thương-xót hết thảy.
33Ôi! sâu-nhiệm thay là sự giàu-có, khôn-ngoan và thông-biết của Đức Chúa Trời! Sự phán-xét của Ngài nào ai thấu được, đường-nẻo của Ngài nào ai hiểu được! #Êsai 55:8. 34Vì, ai biết ý-tưởng Chúa, ai là kẻ bàn-luận của Ngài?#Êsai 40:13. 35Hay là ai đã cho Chúa trước, đặng nhận lấy điều gì Ngài báo lại? #Gióp 41:11. 36Vì muôn vật đều là từ Ngài, bởi Ngài, và hướng về Ngài. Vinh-hiển cho Ngài đời đời vô-cùng! A-men. #I Cô 8:6.
Currently Selected:
:
Highlight
Share
Copy
Want to have your highlights saved across all your devices? Sign up or sign in
© 1998 United Bible Societies. All right reserved.