Một ngày kia, Giô-na-than, con trai của Sau-lơ, nói cùng gã trai-trẻ vác binh-khí mình, mà rằng: Hè, chúng ta hãy đi qua đồn quân Phi-li-tin, đóng ở phía bên kia. Nhưng người chẳng nói cho cha mình hay. Bấy giờ, Sau-lơ ở tại đầu ranh Ghi-bê-a, dưới cây lựu của Mi-gơ-rôn, còn đạo-quân theo người ước chừng sáu trăm người. A-hi-gia, con trai A-hi-túp, anh của Y-ca-bốt, con trai Phi-nê-a, cháu Hê-li, mặc áo ê-phót, làm thầy tế-lễ tại Si-lô. Dân-sự không biết Giô-na-than đi. Ở giữa đèo mà Giô-na-than gắng sức đi đặng đến đồn Phi-li-tin, có một răng đá ở bên nầy, và một răng ở bên kia; cái nầy gọi là Bốt-sết, còn cái kia gọi là Sê-nê. Một cái răng đá mọc lên về phía bắc, đối ngang Mích-ma, còn cái kia ở tại phía nam, đối ngang Ghê-ba.
Giô-na-than nói cùng kẻ vác binh-khí mình rằng: Hè, chúng ta hãy hãm đồn của những kẻ chẳng chịu cắt-bì kia. Hoặc-giả Đức Giê-hô-va sẽ hành-sự vì chúng ta chăng; vì Đức Giê-hô-va khiến cho số ít người được thắng cũng như số đông người vậy. Kẻ vác binh-khí của người thưa rằng: Hãy làm điều ông ước, và đi nơi nào ông muốn; lòng ông dẫn ông đi đâu, tôi sẽ theo đó. Giô-na-than tiếp: Nầy, chúng ta hãy đi đến những người ấy, tỏ mình ra cho chúng nó. Nếu chúng nó nói: Hãy đợi chúng ta đến cùng các ngươi, thì chúng ta sẽ đứng lại chỗ mình và không lên đến cùng chúng nó. Còn nếu chúng nó nói rằng: Hãy lên đến chúng ta; thì chúng ta sẽ lên; vì Đức Giê-hô-va đã phó chúng nó vào tay chúng ta: điều đó sẽ dùng làm dấu-hiệu cho chúng ta.
Vậy, hai người đều đi lên đồn Phi-li-tin. Dân Phi-li-tin nói: Kìa, những người Hê-bơ-rơ ra từ hang đá là nơi chúng nó ẩn trốn kia. Lính của đồn nói cùng Giô-na-than và kẻ vác binh-khí mà rằng: Hãy đi đến chúng ta, chúng ta có chuyện tỏ cùng hai ngươi. Giô-na-than nói với kẻ vác binh-khí mình rằng: Hãy theo ta, vì Đức Giê-hô-va đã phó chúng nó vào tay Y-sơ-ra-ên. Giô-na-than dùng tay và chân leo lên, và kẻ cầm binh-khí leo theo. Người Phi-li tin ngã trước mặt Giô-na-than, và kẻ vác binh-khí giết chúng nó chết ở đằng sau người. Trong trận thứ nhứt nầy, Giô-na-than và kẻ vác binh-khí người giết chừng hai mươi người, trong một khoảng nửa công đất. Sự hãi-hùng tràn ra trong trại-quân, trong đồng, và trong cả dân Phi-li-tin. Quân đồn và đảng cướp-giựt đều bị kinh-khủng; đất bị rúng-động: ấy như một sự kinh-khiếp của Đức Chúa Trời vậy.
Lính canh của Sau-lơ ở tại Ghi-bê-a trong xứ Bên-gia-min, đều thấy quân-chúng Phi-li-tin tản-lạc và chạy trốn lộn-xộn. Bấy giờ, Sau-lơ nói với quân lính ở cùng mình rằng: Hãy kiểm-điểm xem ai là những người đã bỏ hàng-ngũ chúng ta. Chúng kiểm-điểm, thấy thiếu Giô-na-than và kẻ vác binh-khí người. Sau-lơ nói cùng A-hi-gia rằng: Hãy đem hòm của Đức Chúa Trời đến gần (vì trong ngày đó hòm của Đức Chúa Trời ở cùng dân Y-sơ-ra-ên). Nhưng trong khi Sau-lơ nói với thầy tế-lễ, thì tiếng ồn-ào lại càng thêm lên trong trại-quân Phi-li-tin. Sau-lơ nói cùng thầy tế-lễ rằng: Hãy rút tay ngươi lại. Đoạn, Sau-lơ và hết thảy quân-lính ở cùng người hiệp lại, đi tới chốn chiến-trường, kìa thấy người Phi-li-tin rút gươm giết lẫn nhau, hỗn-loạn cực-điểm. Những người Hê-bơ-rơ đã từ lâu phục dân Phi-li-tin và theo họ trong trại-quân, nay lại trở lòng hiệp với dân Y-sơ-ra-ên vẫn theo cùng Sau-lơ và Giô-na-than. Lại khi hết thảy người Y-sơ-ra-ên đương ẩn trong núi Ép-ra-im, nghe dân Phi-li-tin chạy trốn, cũng rượt đuổi theo chúng nó mà đánh giặc. Đức Giê-hô-va giải-cứu Y-sơ-ra-ên trong ngày đó; cơn giặc tràn đến Bết-A-ven.