Ê-xê-chi-ên 16
16
Sự bạc-ngãi và bất-trung của Giê-ru-sa-lem. – Giao-ước mới giữa Đức Chúa Trời và dân Y-sơ-ra-ên
1Lại có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta như vầy: 2Hỡi con người, hãy làm cho Giê-ru-sa-lem biết những sự gớm-ghiếc của nó. 3Ngươi khá nói rằng: Chúa Giê-hô-va phán cùng Giê-ru-sa-lem như vầy: Bởi cội-rễ và sự sanh ra của mầy ở đất Ca-na-an; cha mầy là người A-mô-rít, mẹ là người Hê-tít. 4Về sự mầy sanh ra, trong ngày mầy mới đẻ, rún mầy chưa cắt, chưa rửa mầy trong nước cho được thanh-sạch, chưa xát bằng muối, chưa bọc bằng khăn. 5Chẳng có mắt nào thương-xót mầy, đặng làm một việc trong những việc đó cho mầy vì lòng thương-xót mầy; song mầy đã bị quăng giữa đồng trống trong ngày mầy sanh ra, vì người ta gớm mầy.
6Khi ta qua gần mầy, thấy mầy tắm trong máu mình, ta phán cùng mầy rằng: Dầu ở giữa máu mầy, hãy sống! Thật, ta phán cùng mầy rằng: Dầu ở giữa máu mầy, hãy sống! 7Ta đã làm cho mầy thêm nhiều ra, như vật đồng-ruộng mọc lên. Mầy đã nẩy-nở, lớn lên, và trở nên đẹp-đẽ lắm. Vú mầy dậy lên, tóc mầy dài ra, nhưng hãy còn ở lỗ và trần-truồng. 8Khi ta qua gần mầy, và nhìn mầy, nầy, tuổi mầy nầy, mầy đã đến tuổi yêu-mến. Ta lấy áo ngoài ta trùm trên mầy, che sự trần-truồng mầy. Phải, ta thề cùng mầy và kết giao-ước với mầy, thì mầy trở nên của ta, Chúa Giê-hô-va phán vậy.
9Ta rửa mầy trong nước, làm cho sạch máu vấy mình mầy, và xức dầu cho. 10Ta mặc áo thêu cho mầy, cho mầy mang giày sắc lam, thắt lưng mầy bằng vải gai mịn, đắp cho mầy bằng hàng-lụa. 11Ta lấy đồ trang-sức giồi cho mầy, xỏ vòng vào tay, mang kiềng vào cổ, 12tra khoen nơi mũi, đeo hoa vào tai, và đội mão đẹp trên đầu mầy. 13Như vậy, mầy được trang-sức bằng vàng bằng bạc; áo-xống của mầy bằng vải gai mịn, bằng hàng-lụa, bằng đồ thêu; mầy nuôi mình bằng bột mì lọc, bằng mật-ong và bằng dầu. Mầy đã trở nên cực đẹp, và thạnh-vượng đến nỗi được ngôi hoàng-hậu. 14Danh-tiếng mầy lừng-lẫy trong các nước bởi sắc đẹp mầy vì sự đẹp là trọn-vẹn bởi oai-nghi của ta mà ta đã đặt trên mầy, Chúa Giê-hô-va phán vậy.
15Nhưng mầy cậy sắc đẹp mình; cậy danh-tiếng mình mà buông sự dâm-dục, hành-dâm cùng mọi kẻ trải qua, phó mình mầy cho nó. 16Mầy dùng áo-xống mình, và làm các nơi cao cho mình, trang-sức nhiều mùi, và làm sự dâm-loạn tại đó; điều ấy sẽ chẳng đến, cũng sẽ chẳng có bao giờ. 17Mầy cũng đã lấy những đồ trang-sức trọng-thể, làm bằng vàng và bạc mà ta đã ban cho mầy; mầy dùng làm hình người nam, rồi hành-dâm với nó. 18Mầy lấy áo-xống thêu của mình mà đắp cho chúng nó, lấy dầu và hương của ta bày ra trước mặt chúng. 19Bánh mà ta đã ban cho mầy, bột mì lọc, dầu, và mật-ong mà ta cho mầy ăn, thì mầy đem mà bày ra hết trước mặt chúng nó, để làm mùi thơm-tho. Thật, có sự ấy, Chúa Giê-hô-va phán vậy!
20Mầy đã bắt những con trai con gái mà mầy đã sanh ra cho ta, đem dâng cho chúng nó đặng nuốt đi. Những sự dâm-ô đó há phải là nhỏ-mọn sao? 21Mầy đã giết con-cái ta, và đã đưa qua trên lửa mà nộp cho chúng nó. 22Giữa mọi sự gớm-ghiếc và sự tà-dâm mầy, mầy không nhớ lúc còn thơ-trẻ, khi mầy hãy-còn ở lỗ, truồng-trần hết cả, tắm trong máu mình.
23Chúa Giê-hô-va phán: Khốn-nạn, Khốn-nạn cho mầy! sau khi mầy làm mọi sự dữ ấy, 24lại xây vòng-khung cho mình, dựng nơi cao cho mình trên mọi đường-phố. 25Nơi lối vào các đường-phố, mầy xây nơi cao mình, và đã làm cho sự đẹp-đẽ mầy nên gớm-ghiếc, mầy đã nộp mình cho mọi người đi qua, và thêm nhiều sự tà-dâm mầy. 26Mầy đã hành-dâm với những người Ê-díp-tô, là người lận-cận mầy có thân-thể mạnh-mẽ, mầy đã thêm nhiều sự tà-dâm đặng chọc giận ta. 27Vậy, ta đã dang tay ta trên mầy; bớt phần đã chỉ-định cho mầy, và phó mầy cho ý-muốn của kẻ ghét mầy, tức các con gái Phi-li-tin, chúng nó đã mắc-cỡ về sự hành-dâm của mầy.
28Mầy cũng đã hành-dâm cùng những người A-si-ri, vì mầy không no-chán. Sau khi đã phạm tội tà-dâm với chúng nó, mầy còn chưa no-chán. 29Vả, mầy đã thêm nhiều sự dâm-dục với đất Ca-na-an cho đến Canh-đê, thế mà mầy cũng chưa no-chán! 30Chúa Giê-hô-va phán: Ôi! lòng mầy luốt-lát là dường nào, mầy phạm mọi việc đó, là việc của đàn-bà tà-dâm không biết xấu. 31Khi mầy xây vòng-khung mình nơi lối vào mỗi đường, dựng nơi cao trên mỗi đường-phố, mầy không giống như đứa điếm-đĩ, bởi mầy khinh tiền công; 32mầy là đàn-bà ngoại-tình, tiếp người lạ thay vì chồng mình. 33Hễ là đứa điếm-đĩ thì được tiền công; nhưng mầy thì dâng lễ-vật cho hết thảy tình-nhân mầy; mầy đã hối-lộ cho chúng, để chúng đến tư bề mà hành-dâm với mầy. 34Mầy đã làm trái với đàn-bà khác trong sự tà-dâm mầy, vì người ta không tìm mầy; và mầy trả tiền công, còn người ta không cho mầy chi hết. Ấy là mầy trái với những kẻ khác!
35Vậy nên, hỡi kẻ điếm-đĩ, hãy nghe lời của Đức Giê-hô-va. 36Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Vì cớ mầy đã đổ ra sự ô-uế, tỏ ra sự trần-truồng bởi sự hành-dâm với tình-nhân mầy; và vì cớ mọi thần-tượng gớm-ghiếc của mầy, cũng vì cớ máu con-cái mầy đã dâng cho chúng nó, 37cho nên, nầy, ta sẽ nhóm hết thảy tình-nhân mầy, tức những kẻ mầy ưa-thích, mọi kẻ mầy yêu, mọi kẻ mầy ghét; ta sẽ nhóm chúng nó từ mọi bề đến nghịch cùng mầy; ta sẽ lột truồng mầy cho chúng nó, chúng nó sẽ thấy hết. 38Ta sẽ đoán-phạt mầy như đoán-phạt đàn-bà bội chồng và làm đổ máu; ta sẽ lấy máu của sự giận-dữ và ghen-tuông mà đổ trên mầy. 39Ta cũng sẽ phó mầy vào tay chúng nó: chúng nó sẽ phá vòng-khung và đổ các nơi cao của mầy; lột áo-xống mầy, cất lấy đồ trang-sức đẹp-đẽ mầy, để mầy ở lỗ và truồng-trần. 40Chúng nó sẽ khiến một lũ người lên nghịch cùng mầy, ném đá mầy, và đâm mầy bằng gươm. 41Chúng nó sẽ lấy lửa đốt nhà mầy, đoán-xét mầy trước mắt nhiều đàn-bà; ta sẽ làm cho mầy hết hành-dâm và mầy cũng không cho tiền công nữa. 42Vậy thì cơn giận ta sẽ dứt, sự ghen-tuông ta lìa khỏi mầy, và ta yên-lặng, không giận nữa. 43Vì mầy không nhớ lúc mình còn thơ-bé, và đã nóng-giận nghịch cùng ta trong mọi việc; cho nên, nầy, ta cũng sẽ làm cho đường-lối mầy lại đổ trên đầu mầy, Chúa Giê-hô-va phán vậy; mầy sẽ không thêm sự hành-dâm nầy vào mọi sự gớm-ghiếc mầy nữa.
44Phàm người hay dùng tục-ngữ, sẽ lấy câu tục-ngữ nầy mà nói về mầy; Mẹ thế nào, con gái thế ấy! 45Mầy là con gái của mẹ mầy, mẹ mầy đã chán-bỏ chồng con mình; mầy là em các chị mầy, các chị mầy đã chán-bỏ chồng con mình; mẹ mầy là người Hê-tít, và cha mầy là người A-mô-rít. 46Chị mầy là Sa-ma-ri cùng các con gái nó, ở bên tả mầy; em mầy là Sô-đôm cùng các con gái nó, ở bên hữu mầy. 47Còn mầy không bước đi trong đường chúng nó, và không phạm những sự gớm-ghiếc giống nhau; mầy cho điều đó là nhỏ-mọn, nhưng mầy đã tự làm ra xấu hơn chúng nó trong mọi đường-lối mầy nữa. 48Chúa Giê-hô-va phán: Thật như ta hằng sống, Sô-đôm, em mầy, chính mình nó và con gái nó chưa từng làm sự mầy và con gái mầy đã làm.
49Nầy, đây là sự gian-ác của em gái mầy là Sô-đôm và các con gái nó: ở kiêu-ngạo, ăn bánh no-nê, và ở nể cách sung-sướng; nó lại không bổ sức cho tay kẻ nghèo-nàn và thiếu-thốn. 50Chúng nó đã trở nên kiêu-ngạo, phạm những sự gớm-ghiếc trước mặt ta; nên ta đã trừ chúng nó đi, vừa khi ta thấy mọi điều đó. 51Sa-ma-ri chưa phạm đến phân nửa tội mà mầy đã phạm; mầy đã thêm nhiều sự gớm-ghiếc hơn nó, và bởi những sự gớm-ghiếc mầy đã phạm, thì chị em mầy còn được kể là công-bình. 52Mầy xét-đoán chị em mầy, ấy là mầy chuốc lấy sự xấu-hổ mình. Vì cớ tội-lỗi mầy còn là đáng gớm hơn chúng nó, thì chúng nó là công-bình hơn mầy. Vậy, mầy cũng hãy mang nhơ chịu hổ, vì mầy đã làm cho chị em mầy được kể là công-bình!
53Ta sẽ đem những phu-tù của Sô-đôm và các con gái nó trở về, đem những phu-tù của Sa-ma-ri và các con gái nó trở về, cũng đem các phu-tù của mầy ở giữa chúng nó trở về nữa; 54để mầy mang nhuốc mình, và chịu hổ về mọi điều mầy đã làm, vì đã làm cho chúng nó được yên-ủi. 55Chị em mầy, Sô-đôm và con gái nó, sẽ trở lại như khi xưa. Sa-ma-ri cùng con gái nó cũng trở lại như khi xưa. Mầy cùng con gái mầy cũng sẽ trở lại như khi xưa. 56Trong ngày mầy kiêu-ngạo, miệng mầy chẳng nhắc đến tên Sô-đôm, em mầy; 57lúc đó sự dữ của mầy chưa lộ ra, mầy còn chưa bị những lời nhiếc-móc của con gái Sy-ri và hết thảy các xứ lân-cận, của các con gái Phi-li-tin nó khinh-dể mầy tứ bề. 58Mầy đã mang lấy sự hành-dâm và sự gớm-ghiếc của mầy, Đức Giê-hô-va phán vậy. 59Vì Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Mầy đã khinh-dể lời thề mà dứt-bỏ giao-ước ta, ta sẽ đối-đãi mầy như mầy đã làm.
60Dầu vậy, ta sẽ nhớ lại giao-ước ta đã lập với mầy đương ngày mầy thơ-bé, ta vì mầy sẽ lập một giao-ước đời đời. 61Khi mầy sẽ nhận lấy những chị em mầy, mầy sẽ nhớ lại đường-lối mình mà hổ-thẹn; bấy giờ ta sẽ trao chúng nó cho mầy làm con gái, nhưng không cứ theo giao-ước mầy. 62Ta sẽ lập giao-ước ta với mầy, mầy sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va; 63hầu cho mầy được nhớ lại và hổ-ngươi; vì cớ sự xấu-hổ mầy, mầy chẳng còn mở miệng nữa, khi ta đã tha-thứ mọi điều mầy đã làm, Chúa Giê-hô-va phán vậy.
Đang chọn:
Ê-xê-chi-ên 16: VIE1925
Tô màu
Chia sẻ
Sao chép
Bạn muốn lưu những tô màu trên tất cả các thiết bị của mình? Đăng ký hoặc đăng nhập
© 1998 United Bible Societies. All right reserved.
Ê-xê-chi-ên 16
16
Sự bạc-ngãi và bất-trung của Giê-ru-sa-lem. – Giao-ước mới giữa Đức Chúa Trời và dân Y-sơ-ra-ên
1Lại có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta như vầy: 2Hỡi con người, hãy làm cho Giê-ru-sa-lem biết những sự gớm-ghiếc của nó. 3Ngươi khá nói rằng: Chúa Giê-hô-va phán cùng Giê-ru-sa-lem như vầy: Bởi cội-rễ và sự sanh ra của mầy ở đất Ca-na-an; cha mầy là người A-mô-rít, mẹ là người Hê-tít. 4Về sự mầy sanh ra, trong ngày mầy mới đẻ, rún mầy chưa cắt, chưa rửa mầy trong nước cho được thanh-sạch, chưa xát bằng muối, chưa bọc bằng khăn. 5Chẳng có mắt nào thương-xót mầy, đặng làm một việc trong những việc đó cho mầy vì lòng thương-xót mầy; song mầy đã bị quăng giữa đồng trống trong ngày mầy sanh ra, vì người ta gớm mầy.
6Khi ta qua gần mầy, thấy mầy tắm trong máu mình, ta phán cùng mầy rằng: Dầu ở giữa máu mầy, hãy sống! Thật, ta phán cùng mầy rằng: Dầu ở giữa máu mầy, hãy sống! 7Ta đã làm cho mầy thêm nhiều ra, như vật đồng-ruộng mọc lên. Mầy đã nẩy-nở, lớn lên, và trở nên đẹp-đẽ lắm. Vú mầy dậy lên, tóc mầy dài ra, nhưng hãy còn ở lỗ và trần-truồng. 8Khi ta qua gần mầy, và nhìn mầy, nầy, tuổi mầy nầy, mầy đã đến tuổi yêu-mến. Ta lấy áo ngoài ta trùm trên mầy, che sự trần-truồng mầy. Phải, ta thề cùng mầy và kết giao-ước với mầy, thì mầy trở nên của ta, Chúa Giê-hô-va phán vậy.
9Ta rửa mầy trong nước, làm cho sạch máu vấy mình mầy, và xức dầu cho. 10Ta mặc áo thêu cho mầy, cho mầy mang giày sắc lam, thắt lưng mầy bằng vải gai mịn, đắp cho mầy bằng hàng-lụa. 11Ta lấy đồ trang-sức giồi cho mầy, xỏ vòng vào tay, mang kiềng vào cổ, 12tra khoen nơi mũi, đeo hoa vào tai, và đội mão đẹp trên đầu mầy. 13Như vậy, mầy được trang-sức bằng vàng bằng bạc; áo-xống của mầy bằng vải gai mịn, bằng hàng-lụa, bằng đồ thêu; mầy nuôi mình bằng bột mì lọc, bằng mật-ong và bằng dầu. Mầy đã trở nên cực đẹp, và thạnh-vượng đến nỗi được ngôi hoàng-hậu. 14Danh-tiếng mầy lừng-lẫy trong các nước bởi sắc đẹp mầy vì sự đẹp là trọn-vẹn bởi oai-nghi của ta mà ta đã đặt trên mầy, Chúa Giê-hô-va phán vậy.
15Nhưng mầy cậy sắc đẹp mình; cậy danh-tiếng mình mà buông sự dâm-dục, hành-dâm cùng mọi kẻ trải qua, phó mình mầy cho nó. 16Mầy dùng áo-xống mình, và làm các nơi cao cho mình, trang-sức nhiều mùi, và làm sự dâm-loạn tại đó; điều ấy sẽ chẳng đến, cũng sẽ chẳng có bao giờ. 17Mầy cũng đã lấy những đồ trang-sức trọng-thể, làm bằng vàng và bạc mà ta đã ban cho mầy; mầy dùng làm hình người nam, rồi hành-dâm với nó. 18Mầy lấy áo-xống thêu của mình mà đắp cho chúng nó, lấy dầu và hương của ta bày ra trước mặt chúng. 19Bánh mà ta đã ban cho mầy, bột mì lọc, dầu, và mật-ong mà ta cho mầy ăn, thì mầy đem mà bày ra hết trước mặt chúng nó, để làm mùi thơm-tho. Thật, có sự ấy, Chúa Giê-hô-va phán vậy!
20Mầy đã bắt những con trai con gái mà mầy đã sanh ra cho ta, đem dâng cho chúng nó đặng nuốt đi. Những sự dâm-ô đó há phải là nhỏ-mọn sao? 21Mầy đã giết con-cái ta, và đã đưa qua trên lửa mà nộp cho chúng nó. 22Giữa mọi sự gớm-ghiếc và sự tà-dâm mầy, mầy không nhớ lúc còn thơ-trẻ, khi mầy hãy-còn ở lỗ, truồng-trần hết cả, tắm trong máu mình.
23Chúa Giê-hô-va phán: Khốn-nạn, Khốn-nạn cho mầy! sau khi mầy làm mọi sự dữ ấy, 24lại xây vòng-khung cho mình, dựng nơi cao cho mình trên mọi đường-phố. 25Nơi lối vào các đường-phố, mầy xây nơi cao mình, và đã làm cho sự đẹp-đẽ mầy nên gớm-ghiếc, mầy đã nộp mình cho mọi người đi qua, và thêm nhiều sự tà-dâm mầy. 26Mầy đã hành-dâm với những người Ê-díp-tô, là người lận-cận mầy có thân-thể mạnh-mẽ, mầy đã thêm nhiều sự tà-dâm đặng chọc giận ta. 27Vậy, ta đã dang tay ta trên mầy; bớt phần đã chỉ-định cho mầy, và phó mầy cho ý-muốn của kẻ ghét mầy, tức các con gái Phi-li-tin, chúng nó đã mắc-cỡ về sự hành-dâm của mầy.
28Mầy cũng đã hành-dâm cùng những người A-si-ri, vì mầy không no-chán. Sau khi đã phạm tội tà-dâm với chúng nó, mầy còn chưa no-chán. 29Vả, mầy đã thêm nhiều sự dâm-dục với đất Ca-na-an cho đến Canh-đê, thế mà mầy cũng chưa no-chán! 30Chúa Giê-hô-va phán: Ôi! lòng mầy luốt-lát là dường nào, mầy phạm mọi việc đó, là việc của đàn-bà tà-dâm không biết xấu. 31Khi mầy xây vòng-khung mình nơi lối vào mỗi đường, dựng nơi cao trên mỗi đường-phố, mầy không giống như đứa điếm-đĩ, bởi mầy khinh tiền công; 32mầy là đàn-bà ngoại-tình, tiếp người lạ thay vì chồng mình. 33Hễ là đứa điếm-đĩ thì được tiền công; nhưng mầy thì dâng lễ-vật cho hết thảy tình-nhân mầy; mầy đã hối-lộ cho chúng, để chúng đến tư bề mà hành-dâm với mầy. 34Mầy đã làm trái với đàn-bà khác trong sự tà-dâm mầy, vì người ta không tìm mầy; và mầy trả tiền công, còn người ta không cho mầy chi hết. Ấy là mầy trái với những kẻ khác!
35Vậy nên, hỡi kẻ điếm-đĩ, hãy nghe lời của Đức Giê-hô-va. 36Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Vì cớ mầy đã đổ ra sự ô-uế, tỏ ra sự trần-truồng bởi sự hành-dâm với tình-nhân mầy; và vì cớ mọi thần-tượng gớm-ghiếc của mầy, cũng vì cớ máu con-cái mầy đã dâng cho chúng nó, 37cho nên, nầy, ta sẽ nhóm hết thảy tình-nhân mầy, tức những kẻ mầy ưa-thích, mọi kẻ mầy yêu, mọi kẻ mầy ghét; ta sẽ nhóm chúng nó từ mọi bề đến nghịch cùng mầy; ta sẽ lột truồng mầy cho chúng nó, chúng nó sẽ thấy hết. 38Ta sẽ đoán-phạt mầy như đoán-phạt đàn-bà bội chồng và làm đổ máu; ta sẽ lấy máu của sự giận-dữ và ghen-tuông mà đổ trên mầy. 39Ta cũng sẽ phó mầy vào tay chúng nó: chúng nó sẽ phá vòng-khung và đổ các nơi cao của mầy; lột áo-xống mầy, cất lấy đồ trang-sức đẹp-đẽ mầy, để mầy ở lỗ và truồng-trần. 40Chúng nó sẽ khiến một lũ người lên nghịch cùng mầy, ném đá mầy, và đâm mầy bằng gươm. 41Chúng nó sẽ lấy lửa đốt nhà mầy, đoán-xét mầy trước mắt nhiều đàn-bà; ta sẽ làm cho mầy hết hành-dâm và mầy cũng không cho tiền công nữa. 42Vậy thì cơn giận ta sẽ dứt, sự ghen-tuông ta lìa khỏi mầy, và ta yên-lặng, không giận nữa. 43Vì mầy không nhớ lúc mình còn thơ-bé, và đã nóng-giận nghịch cùng ta trong mọi việc; cho nên, nầy, ta cũng sẽ làm cho đường-lối mầy lại đổ trên đầu mầy, Chúa Giê-hô-va phán vậy; mầy sẽ không thêm sự hành-dâm nầy vào mọi sự gớm-ghiếc mầy nữa.
44Phàm người hay dùng tục-ngữ, sẽ lấy câu tục-ngữ nầy mà nói về mầy; Mẹ thế nào, con gái thế ấy! 45Mầy là con gái của mẹ mầy, mẹ mầy đã chán-bỏ chồng con mình; mầy là em các chị mầy, các chị mầy đã chán-bỏ chồng con mình; mẹ mầy là người Hê-tít, và cha mầy là người A-mô-rít. 46Chị mầy là Sa-ma-ri cùng các con gái nó, ở bên tả mầy; em mầy là Sô-đôm cùng các con gái nó, ở bên hữu mầy. 47Còn mầy không bước đi trong đường chúng nó, và không phạm những sự gớm-ghiếc giống nhau; mầy cho điều đó là nhỏ-mọn, nhưng mầy đã tự làm ra xấu hơn chúng nó trong mọi đường-lối mầy nữa. 48Chúa Giê-hô-va phán: Thật như ta hằng sống, Sô-đôm, em mầy, chính mình nó và con gái nó chưa từng làm sự mầy và con gái mầy đã làm.
49Nầy, đây là sự gian-ác của em gái mầy là Sô-đôm và các con gái nó: ở kiêu-ngạo, ăn bánh no-nê, và ở nể cách sung-sướng; nó lại không bổ sức cho tay kẻ nghèo-nàn và thiếu-thốn. 50Chúng nó đã trở nên kiêu-ngạo, phạm những sự gớm-ghiếc trước mặt ta; nên ta đã trừ chúng nó đi, vừa khi ta thấy mọi điều đó. 51Sa-ma-ri chưa phạm đến phân nửa tội mà mầy đã phạm; mầy đã thêm nhiều sự gớm-ghiếc hơn nó, và bởi những sự gớm-ghiếc mầy đã phạm, thì chị em mầy còn được kể là công-bình. 52Mầy xét-đoán chị em mầy, ấy là mầy chuốc lấy sự xấu-hổ mình. Vì cớ tội-lỗi mầy còn là đáng gớm hơn chúng nó, thì chúng nó là công-bình hơn mầy. Vậy, mầy cũng hãy mang nhơ chịu hổ, vì mầy đã làm cho chị em mầy được kể là công-bình!
53Ta sẽ đem những phu-tù của Sô-đôm và các con gái nó trở về, đem những phu-tù của Sa-ma-ri và các con gái nó trở về, cũng đem các phu-tù của mầy ở giữa chúng nó trở về nữa; 54để mầy mang nhuốc mình, và chịu hổ về mọi điều mầy đã làm, vì đã làm cho chúng nó được yên-ủi. 55Chị em mầy, Sô-đôm và con gái nó, sẽ trở lại như khi xưa. Sa-ma-ri cùng con gái nó cũng trở lại như khi xưa. Mầy cùng con gái mầy cũng sẽ trở lại như khi xưa. 56Trong ngày mầy kiêu-ngạo, miệng mầy chẳng nhắc đến tên Sô-đôm, em mầy; 57lúc đó sự dữ của mầy chưa lộ ra, mầy còn chưa bị những lời nhiếc-móc của con gái Sy-ri và hết thảy các xứ lân-cận, của các con gái Phi-li-tin nó khinh-dể mầy tứ bề. 58Mầy đã mang lấy sự hành-dâm và sự gớm-ghiếc của mầy, Đức Giê-hô-va phán vậy. 59Vì Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Mầy đã khinh-dể lời thề mà dứt-bỏ giao-ước ta, ta sẽ đối-đãi mầy như mầy đã làm.
60Dầu vậy, ta sẽ nhớ lại giao-ước ta đã lập với mầy đương ngày mầy thơ-bé, ta vì mầy sẽ lập một giao-ước đời đời. 61Khi mầy sẽ nhận lấy những chị em mầy, mầy sẽ nhớ lại đường-lối mình mà hổ-thẹn; bấy giờ ta sẽ trao chúng nó cho mầy làm con gái, nhưng không cứ theo giao-ước mầy. 62Ta sẽ lập giao-ước ta với mầy, mầy sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va; 63hầu cho mầy được nhớ lại và hổ-ngươi; vì cớ sự xấu-hổ mầy, mầy chẳng còn mở miệng nữa, khi ta đã tha-thứ mọi điều mầy đã làm, Chúa Giê-hô-va phán vậy.
Đang chọn:
:
Tô màu
Chia sẻ
Sao chép
Bạn muốn lưu những tô màu trên tất cả các thiết bị của mình? Đăng ký hoặc đăng nhập
© 1998 United Bible Societies. All right reserved.