Sáng-thế Ký 27
27
Gia-cốp cướp phước lành của Ê-sau
1Bởi Y-sác đã già, mắt làng chẳng thấy được nữa, bèn gọi Ê-sau, con trưởng-nam, mà rằng: Hỡi con! Ê-sau thưa rằng: Có con đây. 2Người bèn nói rằng: Nầy, cha đã già rồi, chẳng biết ngày nào phải chết; 3vậy bây giờ, cha xin con hãy lấy khí-giới, ống tên và cung con, ra đồng săn thịt rừng cho cha, 4dọn một món ngon tùy theo cha sở-thích; rồi dâng lên cho cha ăn, đặng linh-hồn cha chúc phước cho con trước khi chết. 5Vả, đương khi Y-sác nói cùng Ê-sau con trai mình, thì Rê-bê-ca có nghe. Ê-sau bèn ra đồng săn thịt rừng đặng đem về cho cha.
6Rê-bê-ca nói cùng Gia-cốp, con trai mình, rằng: Nầy, mẹ có nghe cha nói cùng Ê-sau, anh con, và dặn rằng: 7Hãy đem thịt rừng về cho cha, dọn một món ngon cha ăn; đặng trước khi qua đời, cha sẽ chúc phước cho con trước mặt Đức Giê-hô-va. 8Vậy, con ơi! bây giờ, hãy nghe mẹ và làm theo lời mẹ biểu: 9Hãy ra ngoài bầy, bắt hai dê con tốt, rồi mẹ sẽ dọn cho cha con một món ngon, tùy theo người sở thích; 10con sẽ đem cho cha ăn, đặng người chúc phước con trước khi qua đời. 11Gia-cốp thưa lại cùng mẹ rằng: Thưa mẹ, Ê-sau, anh con, có lông, còn con lại không. 12Có lẽ cha sẽ rờ mình chăng, coi con như kẻ phỉnh-gạt, thì con chắc lấy cho mình sự rủa-sả, chớ chẳng phải sự chúc phước đâu. 13Mẹ đáp rằng: Con ơi! xin sự rủa-sả đó để cho mẹ chịu; hãy cứ nghe lời mẹ, ra bắt hai dê con. 14Vậy, Gia-cốp đi bắt hai dê con, đem lại cho mẹ, làm món ngon, tùy theo cha sở-thích.
15Đoạn, Rê-bê-ca lấy quần áo tốt nhứt của Ê-sau, con trưởng-nam, sẵn để trong nhà, mà mặc vào cho Gia-cốp, con út mình; 16rồi người lấy da dê con bao hai tay và cổ, vì tay và cổ Gia-cốp không có lông. 17Rê-bê-ca bèn để món ngon và bánh của mình đã dọn vào tay con út mình.
18Gia-cốp bưng đến cha mình và nói rằng: Thưa cha! Y-sác đáp: Có cha đây; con là đứa nào đó? 19Gia-cốp thưa: Tôi là Ê-sau, con trưởng-nam của cha; con đã làm theo lời cha dặn biểu; xin cha dậy, ngồi ăn lấy thịt săn của con, đặng linh-hồn cha sẽ chúc phước cho con. 20Y-sác hỏi rằng: Sao con đi săn được mau thế? Thưa rằng: Ấy nhờ Giê-hô-va Đức Chúa Trời của cha xui tôi gặp mau vậy. 21Y-sác nói cùng Gia-cốp rằng: Hỡi con! Hãy lại gần đặng cha rờ thử xem có phải là Ê-sau, con của cha chăng. 22Gia-cốp bèn lại gần Y-sác; người rờ và nói rằng: Tiếng nói thì của Gia-cốp, còn hai tay lại của Ê-sau. 23Người chẳng nhận biết đặng vì hai tay cũng có lông như của anh, là Ê-sau. Vậy Y-sác chúc phước cho. 24Người lại hỏi rằng: Ấy con thật là Ê-sau, con trai ta, phải chăng? Gia-cốp thưa: Phải, con đây. 25Y-sác bèn nói: Hãy dọn cho cha ăn lấy thịt săn của con, đặng linh-hồn cha chúc phước cho con. Gia-cốp dọn cho người ăn, cũng có đem rượu cho người uống nữa.
26Rồi Y-sác cha người nói rằng: Hỡi con! Hãy lại gần và hôn cha. 27Gia-cốp bèn lại gần và hôn người. Y-sác đánh mùi thơm của áo con, liền chúc phước cho, và nói rằng:
Nầy, mùi hương của con ta
Khác nào mùi hương của cánh đồng mà Đức Giê-hô-va đã ban phước cho. #Hê 11:20.
28Cầu-xin Đức Chúa Trời cho con sương-móc trên trời xuống,
Được màu-mỡ của đất,
Và dư-dật lúa-mì cùng rượu.
29Muôn dân phải phục con,
Các nước phải quì-lạy trước mặt con!
Hãy được quyền chủ các anh em,
Các con trai của mẹ con phải quì-lạy trước mặt con!
Ai rủa-sả con sẽ bị rủa-sả lại,
Ai cầu phước cho con, sẽ được ban phước lại! #Sáng 12:3.
30Vừa khi Y-sác chúc phước cho Gia-cốp xong, và vừa khi Gia-cốp lui ra khỏi nơi cha mình, thì Ê-sau, anh người, đi săn trở về. 31Người cũng dọn một món ngon, dâng lên cho cha và thưa rằng: Xin dậy, ngồi ăn thịt săn của con trai cha, đặng linh-hồn cha chúc phước cho con. 32Y-sác, cha người, hỏi: Con là đứa nào? Thưa rằng: Tôi là Ê-sau, con trưởng-nam của cha. 33Y-sác lấy làm cảm-động quá đỗi mà nói rằng: Vậy, còn đứa nào đã săn thịt rừng, và đã dâng lên cho cha đó? Trước khi con về, cha đã ăn hết rồi, và chúc phước cho nó; nó lại sẽ được ban phước vậy.
34Vừa nghe dứt lời cha, thì Ê-sau la lên một tiếng rất lớn và rất thảm-thiết mà thưa cùng cha rằng: Cha ơi! Xin hãy chúc phước cho con luôn nữa! 35Nhưng Y-sác lại đáp: Em con đã dùng mưu-kế đến cướp sự chúc phước của con rồi. 36Ê-sau liền nói rằng: Có phải vì người ta gọi nó là Gia-cốp mà nó hai lần chiếm lấy vị tôi rồi chăng? Nó đã chiếm quyền trưởng-nam tôi, và lại bây giờ còn chiếm sự phước lành của tôi nữa. Tiếp rằng: Cha chẳng có dành sự chúc phước chi cho tôi sao? #Sáng 25:29-34. 37Y-sác đáp rằng: Nầy, cha đã lập nó lên làm chủ con, đã cho các anh em làm tôi nó; và đã dự-bị lúa mì và rượu cho nó. Vậy, cha sẽ làm chi cho con đây? 38Ê-sau thưa rằng: Cha ơi! Cha chỉ có sự chúc phước đó thôi sao? Hãy chúc phước cho con với, cha! Rồi, Ê-sau cất tiếng lên khóc. #Hê 12:17. 39Y-sác cha người, đáp rằng:
Nầy, nơi con ở sẽ thiếu màu-mỡ của đất,
Cùng sương-móc trên trời sa xuống. #Hê 11:20.
40Con sẽ nhờ gươm mới được sống,
Và làm tôi-tớ cho em con.
Song khi con lưu-lạc rày đó mai đây,
Sẽ bẻ cái ách của em trên cổ con vậy. #Sáng 36:8; II Vua 8:20.
Ê-sau toan giết Gia-cốp. – Rê-bê-ca phá mưu thù
41Ê-sau trở lòng ghét Gia-cốp vì cớ cha mình chúc phước cho người, bèn nói thầm trong lòng rằng: Ngày tang của cha đã hầu gần; vậy, ta sẽ giết Gia-cốp, em ta, đi. 42Họ đem lời Ê-sau, con lớn, thuật lại cùng Rê-bê-ca, thì người sai gọi Gia-cốp, con út mình, mà nói rằng: Nầy, Ê-sau, anh con, toan giết con để báo thù. 43Vậy, bây giờ, hỡi con, hãy nghe lời mẹ, đứng dậy, chạy trốn qua nhà La-ban, cậu con, tại Cha-ran, 44và hãy ở cùng người ít lâu, cho đến lúc nào cơn giận của anh con qua hết. 45Khi cơn giận anh con bỏ qua rồi, và nó quên việc con đã gây nên với nó, thì mẹ sẽ biểu con về. Có lẽ đâu mẹ phải chịu mất cả hai đứa trong một ngày ư?
46Rê-bê-ca nói cùng Y-sác rằng: Tôi đã chán, không muốn sống nữa, vì cớ mấy con gái họ Hếch. Nếu Gia-cốp cưới một trong mấy con gái họ Hếch mà làm vợ, tức một người con gái trong xứ như các đứa đó; thôi, tôi còn sống mà chi?
Đang chọn:
Sáng-thế Ký 27: VIE1925
Tô màu
Chia sẻ
Sao chép
Bạn muốn lưu những tô màu trên tất cả các thiết bị của mình? Đăng ký hoặc đăng nhập
© 1998 United Bible Societies. All right reserved.
Sáng-thế Ký 27
27
Gia-cốp cướp phước lành của Ê-sau
1Bởi Y-sác đã già, mắt làng chẳng thấy được nữa, bèn gọi Ê-sau, con trưởng-nam, mà rằng: Hỡi con! Ê-sau thưa rằng: Có con đây. 2Người bèn nói rằng: Nầy, cha đã già rồi, chẳng biết ngày nào phải chết; 3vậy bây giờ, cha xin con hãy lấy khí-giới, ống tên và cung con, ra đồng săn thịt rừng cho cha, 4dọn một món ngon tùy theo cha sở-thích; rồi dâng lên cho cha ăn, đặng linh-hồn cha chúc phước cho con trước khi chết. 5Vả, đương khi Y-sác nói cùng Ê-sau con trai mình, thì Rê-bê-ca có nghe. Ê-sau bèn ra đồng săn thịt rừng đặng đem về cho cha.
6Rê-bê-ca nói cùng Gia-cốp, con trai mình, rằng: Nầy, mẹ có nghe cha nói cùng Ê-sau, anh con, và dặn rằng: 7Hãy đem thịt rừng về cho cha, dọn một món ngon cha ăn; đặng trước khi qua đời, cha sẽ chúc phước cho con trước mặt Đức Giê-hô-va. 8Vậy, con ơi! bây giờ, hãy nghe mẹ và làm theo lời mẹ biểu: 9Hãy ra ngoài bầy, bắt hai dê con tốt, rồi mẹ sẽ dọn cho cha con một món ngon, tùy theo người sở thích; 10con sẽ đem cho cha ăn, đặng người chúc phước con trước khi qua đời. 11Gia-cốp thưa lại cùng mẹ rằng: Thưa mẹ, Ê-sau, anh con, có lông, còn con lại không. 12Có lẽ cha sẽ rờ mình chăng, coi con như kẻ phỉnh-gạt, thì con chắc lấy cho mình sự rủa-sả, chớ chẳng phải sự chúc phước đâu. 13Mẹ đáp rằng: Con ơi! xin sự rủa-sả đó để cho mẹ chịu; hãy cứ nghe lời mẹ, ra bắt hai dê con. 14Vậy, Gia-cốp đi bắt hai dê con, đem lại cho mẹ, làm món ngon, tùy theo cha sở-thích.
15Đoạn, Rê-bê-ca lấy quần áo tốt nhứt của Ê-sau, con trưởng-nam, sẵn để trong nhà, mà mặc vào cho Gia-cốp, con út mình; 16rồi người lấy da dê con bao hai tay và cổ, vì tay và cổ Gia-cốp không có lông. 17Rê-bê-ca bèn để món ngon và bánh của mình đã dọn vào tay con út mình.
18Gia-cốp bưng đến cha mình và nói rằng: Thưa cha! Y-sác đáp: Có cha đây; con là đứa nào đó? 19Gia-cốp thưa: Tôi là Ê-sau, con trưởng-nam của cha; con đã làm theo lời cha dặn biểu; xin cha dậy, ngồi ăn lấy thịt săn của con, đặng linh-hồn cha sẽ chúc phước cho con. 20Y-sác hỏi rằng: Sao con đi săn được mau thế? Thưa rằng: Ấy nhờ Giê-hô-va Đức Chúa Trời của cha xui tôi gặp mau vậy. 21Y-sác nói cùng Gia-cốp rằng: Hỡi con! Hãy lại gần đặng cha rờ thử xem có phải là Ê-sau, con của cha chăng. 22Gia-cốp bèn lại gần Y-sác; người rờ và nói rằng: Tiếng nói thì của Gia-cốp, còn hai tay lại của Ê-sau. 23Người chẳng nhận biết đặng vì hai tay cũng có lông như của anh, là Ê-sau. Vậy Y-sác chúc phước cho. 24Người lại hỏi rằng: Ấy con thật là Ê-sau, con trai ta, phải chăng? Gia-cốp thưa: Phải, con đây. 25Y-sác bèn nói: Hãy dọn cho cha ăn lấy thịt săn của con, đặng linh-hồn cha chúc phước cho con. Gia-cốp dọn cho người ăn, cũng có đem rượu cho người uống nữa.
26Rồi Y-sác cha người nói rằng: Hỡi con! Hãy lại gần và hôn cha. 27Gia-cốp bèn lại gần và hôn người. Y-sác đánh mùi thơm của áo con, liền chúc phước cho, và nói rằng:
Nầy, mùi hương của con ta
Khác nào mùi hương của cánh đồng mà Đức Giê-hô-va đã ban phước cho. #Hê 11:20.
28Cầu-xin Đức Chúa Trời cho con sương-móc trên trời xuống,
Được màu-mỡ của đất,
Và dư-dật lúa-mì cùng rượu.
29Muôn dân phải phục con,
Các nước phải quì-lạy trước mặt con!
Hãy được quyền chủ các anh em,
Các con trai của mẹ con phải quì-lạy trước mặt con!
Ai rủa-sả con sẽ bị rủa-sả lại,
Ai cầu phước cho con, sẽ được ban phước lại! #Sáng 12:3.
30Vừa khi Y-sác chúc phước cho Gia-cốp xong, và vừa khi Gia-cốp lui ra khỏi nơi cha mình, thì Ê-sau, anh người, đi săn trở về. 31Người cũng dọn một món ngon, dâng lên cho cha và thưa rằng: Xin dậy, ngồi ăn thịt săn của con trai cha, đặng linh-hồn cha chúc phước cho con. 32Y-sác, cha người, hỏi: Con là đứa nào? Thưa rằng: Tôi là Ê-sau, con trưởng-nam của cha. 33Y-sác lấy làm cảm-động quá đỗi mà nói rằng: Vậy, còn đứa nào đã săn thịt rừng, và đã dâng lên cho cha đó? Trước khi con về, cha đã ăn hết rồi, và chúc phước cho nó; nó lại sẽ được ban phước vậy.
34Vừa nghe dứt lời cha, thì Ê-sau la lên một tiếng rất lớn và rất thảm-thiết mà thưa cùng cha rằng: Cha ơi! Xin hãy chúc phước cho con luôn nữa! 35Nhưng Y-sác lại đáp: Em con đã dùng mưu-kế đến cướp sự chúc phước của con rồi. 36Ê-sau liền nói rằng: Có phải vì người ta gọi nó là Gia-cốp mà nó hai lần chiếm lấy vị tôi rồi chăng? Nó đã chiếm quyền trưởng-nam tôi, và lại bây giờ còn chiếm sự phước lành của tôi nữa. Tiếp rằng: Cha chẳng có dành sự chúc phước chi cho tôi sao? #Sáng 25:29-34. 37Y-sác đáp rằng: Nầy, cha đã lập nó lên làm chủ con, đã cho các anh em làm tôi nó; và đã dự-bị lúa mì và rượu cho nó. Vậy, cha sẽ làm chi cho con đây? 38Ê-sau thưa rằng: Cha ơi! Cha chỉ có sự chúc phước đó thôi sao? Hãy chúc phước cho con với, cha! Rồi, Ê-sau cất tiếng lên khóc. #Hê 12:17. 39Y-sác cha người, đáp rằng:
Nầy, nơi con ở sẽ thiếu màu-mỡ của đất,
Cùng sương-móc trên trời sa xuống. #Hê 11:20.
40Con sẽ nhờ gươm mới được sống,
Và làm tôi-tớ cho em con.
Song khi con lưu-lạc rày đó mai đây,
Sẽ bẻ cái ách của em trên cổ con vậy. #Sáng 36:8; II Vua 8:20.
Ê-sau toan giết Gia-cốp. – Rê-bê-ca phá mưu thù
41Ê-sau trở lòng ghét Gia-cốp vì cớ cha mình chúc phước cho người, bèn nói thầm trong lòng rằng: Ngày tang của cha đã hầu gần; vậy, ta sẽ giết Gia-cốp, em ta, đi. 42Họ đem lời Ê-sau, con lớn, thuật lại cùng Rê-bê-ca, thì người sai gọi Gia-cốp, con út mình, mà nói rằng: Nầy, Ê-sau, anh con, toan giết con để báo thù. 43Vậy, bây giờ, hỡi con, hãy nghe lời mẹ, đứng dậy, chạy trốn qua nhà La-ban, cậu con, tại Cha-ran, 44và hãy ở cùng người ít lâu, cho đến lúc nào cơn giận của anh con qua hết. 45Khi cơn giận anh con bỏ qua rồi, và nó quên việc con đã gây nên với nó, thì mẹ sẽ biểu con về. Có lẽ đâu mẹ phải chịu mất cả hai đứa trong một ngày ư?
46Rê-bê-ca nói cùng Y-sác rằng: Tôi đã chán, không muốn sống nữa, vì cớ mấy con gái họ Hếch. Nếu Gia-cốp cưới một trong mấy con gái họ Hếch mà làm vợ, tức một người con gái trong xứ như các đứa đó; thôi, tôi còn sống mà chi?
Đang chọn:
:
Tô màu
Chia sẻ
Sao chép
Bạn muốn lưu những tô màu trên tất cả các thiết bị của mình? Đăng ký hoặc đăng nhập
© 1998 United Bible Societies. All right reserved.