Vả, các vua A-mô-rít ở bên kia sông Giô-đanh về phía tây, và các vua Ca-na-an ở gần biển vừa hay rằng Đức Giê-hô-va đã làm cho nước sông Giô-đanh bày khô trước mặt dân Y-sơ-ra-ên, cho đến chừng đã đi qua khỏi, thì lòng họ kinh-khiếp và nao-sờn vì cớ dân Y-sơ-ra-ên.
Trong lúc đó Đức Giê-hô-va phán cùng Giô-suê rằng: Hãy sắm-sửa dao bằng đá lửa, và làm phép cắt-bì lần thứ nhì cho dân Y-sơ-ra-ên. Vậy, Giô-suê sắm-sửa dao bằng đá lửa, và làm phép cắt-bì cho dân Y-sơ-ra-ên tại trên gò A-ra-lốt. Nầy là cớ Giô-suê làm phép cắt-bì cho họ: Các người nam trong dân-chúng đã ra khỏi xứ Ê-díp-tô, tức là các chiến-sĩ, đều đã chết dọc đường trong đồng vắng, sau khi ra khỏi xứ Ê-díp-tô. Vả, hết thảy dân-chúng mà đã ra khỏi xứ Ê-díp-tô đều có chịu phép cắt-bì; nhưng sau khi ra khỏi xứ Ê-díp-tô người ta không có làm phép cắt-bì cho một ai trong những người sanh ra dọc đường tại nơi đồng vắng. Vì dân Y-sơ-ra-ên đã đi trong đồng vắng bốn mươi năm cho đến chừng cả dân-sự đã bị chết hết, tức là những chiến-sĩ đã ra khỏi xứ Ê-díp-tô, mà không vâng theo tiếng của Đức Giê-hô-va. Đức Giê-hô-va có thề cùng chúng rằng sẽ chẳng cho họ thấy xứ mà Đức Giê-hô-va đã thề cùng tổ-phụ họ ban cho chúng ta, tức là xứ đượm sữa và mật. Và Ngài đã dấy lên con-cháu của họ mà thế vào chỗ. Ấy là con-cháu nầy mà Giô-suê làm phép cắt-bì cho, vì chúng nó không có chịu phép cắt-bì dọc đường. Khi người ta làm phép cắt-bì cho hết thảy dân-sự xong rồi, thì họ ở lại chỗ mình trong trại-quân cho đến chừng nào lành.
Bấy giờ, Đức Giê-hô-va phán cùng Giô-suê rằng: Ngày nay ta đã cất khỏi các ngươi sự xấu-hổ của xứ Ê-díp-tô. Nên người ta gọi chỗ ấy là Ghinh-ganh cho đến ngày nay. Dân Y-sơ-ra-ên đóng trại tại Ghinh-ganh trong đồng bằng Giê-ri-cô, và giữ lễ Vượt-qua nhằm ngày mười bốn tháng nầy, vào lối chiều tối. Ngày sau lễ Vượt-qua, chánh ngày đó, dân-sự ăn thổ-sản của xứ, bánh không men, và hột rang. Ngày mà chúng đã ăn lúa mì của xứ, thì đến sáng mai ma-na hết; vậy, dân Y-sơ-ra-ên không có ma-na nữa, nhưng trong năm đó ăn những thổ-sản của Ca-na-an.