Công-vụ 2:14-47
Công-vụ 2:14-47 Kinh Thánh Tiếng Việt 1925 (VIE1925)
Bấy giờ, Phi-e-rơ đứng ra cùng mười một sứ-đồ, cất tiếng nói với dân-chúng rằng: Hỡi người Giu-đa, và mọi người ở tại thành Giê-ru-sa-lem, hãy biết rõ điều nầy, và lắng tai nghe lời ta. Những người nầy chẳng phải say như các ngươi ngờ đâu, vì bây giờ mới là giờ thứ ba ban ngày. Nhưng ấy là điều đấng tiên-tri Giô-ên đã nói tiên-tri rằng: Đức Chúa Trời phán: Trong những ngày sau-rốt, ta sẽ đổ Thần ta khắp trên mọi xác-thịt; Con trai và con gái các ngươi đều sẽ nói lời tiên-tri, Bọn trai-trẻ sẽ thấy điềm-lạ, Và các người già-cả sẽ có chiêm-bao. Phải, trong những ngày đó, ta sẽ đổ Thần ta khắp trên các đầy-tớ trai và gái ta, Chúng nó đều nói lời tiên-tri; Ta lại sẽ tỏ ra sự lạ-lùng ở trên trời, Và dấu lạ ở dưới đất; Tức là máu, lửa, và luồng khói; Mặt trời sẽ biến nên tối-tăm, Mặt trăng hóa ra máu, Trước ngày lớn và vinh-hiển của Chúa chưa đến; Vả lại ai cầu-khẩn danh Chúa thì sẽ được cứu. Hỡi người Y-sơ-ra-ên, hãy nghe lời nầy: Đức Chúa Jêsus ở Na-xa-rét, tức là Người mà Đức Chúa Trời đã dùng làm việc quyền-phép, sự lạ và dấu lạ ở giữa các ngươi, để làm chứng cho Người trong vòng các ngươi, như chính các ngươi đều biết. Người đó bị nộp theo ý định trước và sự biết trước của Đức Chúa Trời, các ngươi đã mượn tay độc-ác mà đóng đinh Người trên thập-tự-giá và giết đi. Nhưng Đức Chúa Trời đã khiến Người sống lại, bứt đứt dây trói của sự chết, vì nó không thể giữ Người lại dưới quyền nó. Bởi chưng vua Đa-vít có nói về Người rằng: Tôi từng thấy Chúa ở trước mặt tôi luôn, Vì Ngài ở bên hữu tôi, hầu cho tôi chẳng bị rúng-động chút nào. Bởi cớ đó, lòng tôi vui-vẻ, lưỡi tôi mừng-rỡ, Và xác-thịt tôi cũng sẽ yên-nghỉ trong sự trông-cậy; Vì Chúa sẽ chẳng để linh-hồn tôi nơi Âm-phủ, Và chẳng cho Đấng Thánh của Ngài hư-nát đâu. Chúa đã cho tôi biết đường sự sống; Cũng sẽ cho tôi đầy lòng vui-mừng trước mặt Ngài. Hỡi anh em, ta thật có thể nói cách vững-vàng với anh em về tổ Đa-vít rằng người đã chết và chôn rồi, ngày nay mồ-mả người còn ở giữa chúng ta. Nhưng, vì người là đấng tiên-tri, và biết Đức Chúa Trời đã thề hứa với người sẽ cho một hậu-tự người ngồi trên ngai mình, thì người đã thấy trước và nói trước về sự sống lại của Đấng Christ rằng: Ngài chẳng bị để nơi Âm-phủ, và xác thịt Ngài chẳng thấy sự hư-nát. Đức Chúa Jêsus nầy, Đức Chúa Trời đã khiến sống lại, và chúng ta thảy đều làm chứng về sự đó. Vậy sau khi Ngài đã được đem lên bên hữu Đức Chúa Trời, và từ nơi Cha đã nhận lấy Đức Thánh-Linh mà Cha đã hứa ban cho, thì Ngài đổ Đức Thánh-Linh ra, như các ngươi đương thấy và nghe. Vì vua Đa-vít chẳng hề lên trời, nhưng chính người có nói: Chúa đã phán cùng Chúa tôi rằng: Hãy ngồi bên hữu ta, Cho đến chừng nào ta để kẻ thù-nghịch ngươi dưới chân ngươi, đặng làm bệ cho ngươi. Vậy, cả nhà Y-sơ-ra-ên khá biết chắc rằng Đức Chúa Trời đã tôn Jêsus nầy, mà các ngươi đã đóng đinh trên thập-tự-giá, làm Chúa và Đấng Christ. Chúng nghe bấy nhiêu lời, trong lòng cảm-động, bèn hỏi Phi-e-rơ và các sứ-đồ khác rằng: Hỡi anh em, chúng ta phải làm chi? Phi-e-rơ trả lời rằng: Hãy hối-cải, ai nấy phải nhân danh Đức Chúa Jêsus chịu phép báp-têm, để được tha tội mình, rồi sẽ được lãnh sự ban-cho Đức Thánh-Linh. Vì lời hứa thuộc về các ngươi, con-cái các ngươi, và thuộc về hết thảy mọi người ở xa, tức là bao nhiêu người mà Chúa là Đức Chúa Trời chúng ta sẽ gọi. Phi-e-rơ lại lấy nhiều lời giảng nữa mà giục lòng và khuyên-lơn chúng rằng: Các ngươi khá cứu mình thoát khỏi giữa dòng-dõi gian-tà nầy! Vậy, những kẻ nhận lời đó đều chịu phép báp-têm; và trong ngày ấy, có độ ba ngàn người thêm vào Hội-thánh. Vả, những người ấy bền lòng giữ lời dạy của các sứ-đồ, sự thông-công của anh em, lễ bẻ-bánh, và sự cầu-nguyện. Mọi người đều kính-sợ, vì có nhiều sự kỳ phép lạ làm ra bởi các sứ-đồ. Phàm những người tin Chúa đều hiệp lại với nhau, lấy mọi vật làm của chung. Bán hết gia-tài điền-sản mình mà phân-phát cho nhau, tùy sự cần-dùng của từng người. Ngày nào cũng vậy, cứ chăm-chỉ đến đền-thờ; còn ở nhà, thì bẻ bánh và dùng bữa chung với nhau cách vui-vẻ thật-thà, ngợi-khen Đức Chúa Trời và được đẹp lòng cả dân-chúng. Mỗi ngày Chúa lấy những kẻ được cứu thêm vào Hội-thánh.
Công-vụ 2:14-47 Kinh Thánh Bản Dịch Mới (NVB)
Nhưng Phê-rơ đứng lên với mười một sứ đồ, lớn tiếng tuyên bố với đám đông: “Thưa anh em ở Giu-đê và tất cả quý vị đang ở Giê-ru-sa-lem! Xin quý vị lắng nghe lời tôi trình bày để biết rõ điều này. Những anh em này không say rượu như quý vị tưởng đâu, vì bây giờ mới chín giờ sáng. Nhưng đây chính là điều Chúa đã phán qua nhà tiên tri Giô-ên. Đức Chúa Trời phán: ‘Trong những ngày sau cùng, Ta sẽ đổ Thánh Linh Ta trên tất cả mọi người, Con trai và con gái các ngươi sẽ nói tiên tri, Thanh niên sẽ thấy khải tượng Người già sẽ thấy chiêm bao. Trong những ngày ấy, Ta sẽ đổ Thánh Linh Ta trên các tôi trai, tớ gái của Ta, Và họ sẽ nói tiên tri. Ta sẽ ban các phép mầu trên trời Và dấu lạ dưới đất là máu, Lửa và luồng khói. Mặt trời sẽ trở nên tối tăm, Mặt trăng sẽ đỏ như máu Trước ngày vĩ đại và vinh quang của Chúa đến. Và ai cầu khẩn Danh Chúa đều sẽ được cứu.’ Thưa đồng bào Y-sơ-ra-ên, xin hãy nghe các lời này: Đức Giê-su, người Na-xa-rét đã được Đức Chúa Trời chứng nhận trước mặt quý vị bằng những việc quyền năng, phép mầu và dấu lạ mà qua Ngài, Đức Chúa Trời đã làm giữa quý vị như chính quý vị đã biết rõ. Ngài đã bị nộp cho quý vị theo chương trình và sự biết trước của Đức Chúa Trời, và quý vị đã mượn tay kẻ gian ác mà đóng đinh xử tử Ngài trên thập tự giá. Nhưng Đức Chúa Trời đã làm cho Ngài sống lại, giải cứu Ngài khỏi nỗi thống khổ của sự chết, vì nó không thể giam giữ Ngài được. Bởi vua Đa-vít đã nói về Ngài: ‘Tôi luôn luôn thấy Chúa trước mặt tôi Vì Ngài ở bên phải tôi, Nên tôi sẽ không bị rúng động. Vì thế, lòng tôi vui mừng, lưỡi tôi hoan ca Thân thể tôi sẽ sống trong niềm hy vọng. Vì Chúa sẽ chẳng bỏ linh hồn tôi nơi Âm Phủ, Cũng chẳng cho Đấng Thánh của Ngài thấy sự hư nát. Chúa đã cho tôi biết con đường sự sống. Chúa sẽ làm cho tôi đầy dẫy sự vui mừng trước mặt Ngài.’ Thưa các anh em, tôi có thể nói rõ về tổ phụ Đa-vít rằng người đã chết và được an táng, lăng tẩm người vẫn còn ở giữa chúng ta đến ngày nay. Nhưng người là một tiên tri nên biết Đức Chúa Trời đã hứa bằng một lời thề rằng Ngài sẽ đặt một hậu tự của người lên ngai. Thấy trước việc tương lai, vua Đa-vít nói về sự phục sinh của Chúa Cứu Thế rằng: Ngài chẳng bị bỏ nơi Âm Phủ, thân thể Ngài không bị hư nát. Đức Chúa Trời đã khiến Đức Giê-su này sống lại, và tất cả chúng tôi đều là nhân chứng về sự kiện này. Vì thế, Ngài được đưa lên bên phải Đức Chúa Trời, nhận lãnh Thánh Linh từ Cha, như đã hứa, và đổ Thánh Linh ra như quý vị đang nghe thấy. Vì vua Đa-vít không lên trời nhưng lại nói: ‘Chúa phán cùng Chúa tôi: Hãy ngồi bên phải Ta Cho đến khi nào Ta đặt các kẻ thù nghịch con Dưới bệ chân con.’ Vậy xin toàn dân Y-sơ-ra-ên hãy biết chắc chắn rằng Đức Chúa Trời đã lập Đức Giê-su mà quý vị đã đóng đinh trên thập tự giá làm Chúa Tể và Chúa Cứu Thế.” Nghe xong, lòng họ đau nhói, nên hỏi Phê-rơ và các sứ đồ: “Anh em ơi, chúng tôi phải làm chi?” Phê-rơ đáp: “Hãy ăn năn, và mỗi người phải nhân danh Chúa Cứu Thế Giê-su mà chịu báp-tem để tội lỗi quý vị được tha thứ, rồi sẽ nhận được ân tứ Thánh Linh. Vì lời hứa đó dành sẵn cho quý vị, con cái quý vị và tất cả những người ở xa xôi, tức là những người mà Chúa là Đức Chúa Trời chúng ta kêu gọi.” Phê-rơ cũng dùng nhiều lời khác để cảnh cáo và khích lệ họ rằng: “Quý vị hãy thoát khỏi thế hệ băng hoại này.” Vậy, những người đáp ứng lời kêu gọi của Phê-rơ đều chịu báp-tem; hôm ấy số tín đồ tăng thêm ba ngàn người. Họ chuyên cần giữ lời giáo huấn của các sứ đồ, sự thông công với anh em, lễ bẻ bánh và các buổi cầu nguyện. Mọi người đều kinh sợ vì nhiều phép mầu và dấu lạ được các sứ đồ thực hiện. Tất cả các tín hữu đều hợp nhất với nhau, lấy mọi vật sở hữu làm của chung, bán tài sản của cải mà phân phát cho mọi tín hữu tùy theo nhu cầu của mỗi người. Hằng ngày, họ cứ đồng tâm chuyên cần đến Đền Thờ, họp nhau bẻ bánh từ nhà này sang nhà khác, dùng bữa với nhau cách vui vẻ rộng lượng, ca ngợi Đức Chúa Trời và được lòng tất cả mọi người. Mỗi ngày, Chúa tăng thêm số người được cứu.
Công-vụ 2:14-47 Kinh Thánh Hiện Đại (KTHD)
Nhưng Phi-e-rơ cùng mười một sứ đồ đứng lên giải thích: “Xin lắng nghe tôi, thưa anh chị em, là người Do Thái, và những người sinh sống tại Giê-ru-sa-lem! Xin đừng hiểu lầm việc này. Những người này không say rượu như anh chị em lầm tưởng. Vì bây giờ mới chín giờ sáng. Nhưng việc này đã được Tiên tri Giô-ên báo trước: Đức Chúa Trời dạy: ‘Trong những ngày cuối cùng, Ta sẽ đổ Thần Ta trên mọi người. Con trai và con gái họ sẽ nói tiên tri. Thanh niên sẽ thấy khải tượng, và phụ lão sẽ được báo mộng. Trong những ngày ấy, Ta sẽ đổ Thần Ta đầy dẫy trên các đầy tớ Ta—cả nam lẫn nữ— và họ sẽ nói tiên tri. Ta sẽ tạo những hiện tượng lạ trên trời và làm những dấu lạ dưới đất— như máu, lửa, và luồng khói. Mặt trời sẽ tối đen như mực, và mặt trăng đỏ như máu trước ngày lớn và vinh quang của Chúa Hằng Hữu. Khi ấy, ai cầu khẩn Danh Chúa Hằng Hữu đều được cứu.’ Thưa toàn dân Ít-ra-ên, xin lắng nghe! Đức Chúa Trời đã công khai xác nhận Giê-xu người Na-xa-rét là Chúa Cứu Thế, bằng cách dùng tay Ngài thực hiện ngay trước mắt anh chị em những phép lạ, dấu lạ và việc phi thường. Đức Chúa Trời đã biết điều sẽ xảy ra, và chương trình của Ngài được thực hiện qua việc Chúa Giê-xu bị phản nộp. Anh chị em đã mượn tay những người Ga-li-lê vô luật, đóng đinh và giết Ngài trên cây thập tự. Nhưng Đức Chúa Trời cho Ngài sống lại, giải thoát Ngài khỏi nỗi thống khổ của sự chết, vì âm phủ không có quyền giam giữ Ngài. Như Vua Đa-vít đã chép về Ngài: ‘Tôi luôn thấy Chúa Hằng Hữu trước mặt tôi. Tôi không nao núng, vì Ngài ở bên cạnh tôi. Do đó, lòng tôi hân hoan, lưỡi tôi mừng rỡ tôn ngợi Ngài! Thân xác tôi an nghỉ trong hy vọng. Vì Chúa không bỏ rơi linh hồn tôi trong Âm Phủ, cũng chẳng để Đấng Thánh của Chúa bị rữa nát. Bởi Chúa đã chỉ cho tôi con đường sống, và cho tôi nức lòng mừng rỡ trước mặt Chúa.’ Thưa anh chị em, xin suy nghĩ điều này! Anh chị em đã biết rõ rằng Đa-vít, tổ phụ chúng ta đã qua đời và được an táng trong lăng mộ hiện còn trong thành này. Tuy nhiên, người là một nhà tiên tri, người biết Đức Chúa Trời đã thề hứa sẽ đặt một hậu tự thuộc dòng dõi Đa-vít ngồi trên ngôi báu. Đa-vít đã thấy và báo trước sự sống lại của Đấng Mết-si-a. Người nói rằng Đức Chúa Trời sẽ không bỏ Đấng Mết-si-a nơi âm phủ hay để cho thân thể Đấng ấy rữa nát. Đức Chúa Trời đã khiến Chúa Giê-xu sống lại, và tất cả chúng tôi đều chứng kiến điều này. Ngài được rước lên ngồi bên phải ngai Đức Chúa Trời. Ngài đã nhận lãnh Chúa Thánh Linh theo lời hứa của Đức Chúa Cha và đổ Chúa Thánh Linh xuống cho chúng ta, như anh chị em thấy và nghe hôm nay. Vì chính Đa-vít chưa lên trời nhưng đã nói: ‘Chúa Hằng Hữu phán với Chúa tôi: “Hãy ngồi bên phải Ta cho đến chừng Ta đặt kẻ thù dưới gót chân Con.” ’ Vậy, xin mỗi người trong Ít-ra-ên nhận thức cho chắc chắn rằng Chúa Giê-xu mà anh chị em đóng đinh trên cậy thập tự đã được Đức Chúa Trời tôn làm Chúa và Đấng Mết-si-a!” Nghe lời giảng giải, dân chúng cảm động sâu xa, liền hỏi Phi-e-rơ và các sứ đồ: “Thưa các ông, chúng tôi phải làm chi?” Phi-e-rơ đáp: “Anh chị em phải ăn năn tội lỗi và trở về cùng Đức Chúa Trời, mỗi người phải nhân danh Chúa Cứu Thế Giê-xu chịu báp-tem để được tha tội. Rồi anh chị em sẽ nhận được Chúa Thánh Linh. Vì Chúa hứa ban Chúa Thánh Linh cho anh chị em và con cháu anh chị em, cho cả Dân Ngoại—tức những người mà Chúa là Đức Chúa Trời chúng ta kêu gọi.” Phi-e-rơ tiếp tục giảng dạy, trình bày nhiều bằng chứng rồi khích lệ: “Anh chị em hãy thoát ly thế hệ gian tà này!” Nhiều người tiếp nhận lời Chúa và chịu báp-tem. Trong ngày đó có độ 3.000 người tin Chúa. Các tín hữu chuyên tâm vâng giữ lời dạy của các sứ đồ, thông công, và chia sẻ thức ăn (kể cả lễ bẻ bánh tưởng niệm Chúa), và cầu nguyện. Mọi tín hữu đều kinh sợ vì các sứ đồ làm nhiều phép lạ và việc phi thường. Tất cả các tín hữu đều sát cánh nhau và góp tài sản làm của chung. Họ bán của cải, sản nghiệp, rồi chia cho nhau theo nhu cầu mỗi người. Anh chị em tín hữu đồng tâm nhóm họp hằng ngày tại Đền Thờ, rồi về bẻ bánh tưởng niệm Chúa từ nhà này qua nhà khác, ăn chung với nhau cách vui vẻ, chân thành. Họ luôn ca ngợi Đức Chúa Trời và được mọi người quý mến. Mỗi ngày Chúa cứ tăng thêm số người được cứu.
Công-vụ 2:14-47 Thánh Kinh: Bản Phổ thông (BPT)
Nhưng Phia-rơ đứng lên cùng với mười một sứ đồ lớn tiếng nói với dân chúng rằng, “Thưa đồng bào Do-thái và tất cả các người có mặt ở Giê-ru-sa-lem! Xin nghe điều tôi sắp nói đây. Những người nầy không phải say rượu như các anh chị em tưởng đâu vì bây giờ mới có chín giờ sáng thôi! Nhà tiên tri Giô-ên đã viết về những việc xảy ra hôm nay như sau: ‘Thượng Đế phán: Vào những ngày cuối cùng, ta sẽ đổ Thánh Linh ta trên mọi người. Con trai và con gái các ngươi sẽ nói tiên tri. Người trẻ tuổi sẽ thấy dị tượng, còn người lớn tuổi sẽ thấy chiêm bao. Lúc ấy ta sẽ đổ Thánh Linh trên các đầy tớ nam và nữ, họ sẽ nói tiên tri. Ta sẽ làm phép lạ trên trời và dưới đất: máu, lửa và khói đen. Mặt trời sẽ tối sầm lại, mặt trăng hóa đỏ như máu, trước ngày vinh hiển lớn lao của Chúa đến. Còn ai kêu xin Chúa thì sẽ được cứu.’ Hỡi anh chị em Ít-ra-en, hãy nghe: Chúa Giê-xu ở Na-xa-rét là Đấng được Thượng Đế chọn qua các phép lạ, dấu kỳ mà Ngài làm. Tất cả anh chị em đều rõ chuyện nầy, vì mọi việc đều đã xảy ra ngay đây giữa vòng anh chị em. Chúa Giê-xu đã được ban cho anh chị em nhưng anh chị em đã dùng tay của những kẻ không biết luật pháp để xử tử Ngài bằng cách đóng đinh Ngài vào thập tự giá. Nhưng đó là chương trình Thượng Đế đã định từ lâu; Ngài biết trước việc ấy. Thượng Đế đã khiến Chúa Giê-xu sống lại từ kẻ chết, giải thoát Ngài khỏi khổ đau của sự chết vì sự chết không thể kềm giữ Ngài. Vua Đa-vít đã nói về Ngài như sau: ‘Tôi nhìn thấy Chúa trước mặt tôi luôn. Vì Ngài ở bên tôi, nên tôi sẽ không bị tổn hại. Cho nên lòng tôi vui mừng, môi miệng tôi hớn hở, thân thể tôi nuôi hi vọng, vì Ngài không để tôi trong mồ mả. Ngài không để Đấng Thánh Ngài bị mục nát trong đó. Ngài sẽ chỉ cho tôi con đường sự sống. Được ở với Ngài lòng tôi tràn đầy vui mừng.’ Thưa anh chị em, tôi phải nói thật rằng Đa-vít, tổ tiên chúng ta đã chết và được chôn. Mồ mả của ông vẫn còn ở giữa chúng ta hôm nay. Ông là nhà tiên tri và biết Thượng Đế đã hứa với ông rằng Ngài sẽ chọn một người từ dòng họ Đa-vít để làm vua giống như ông vậy. Vì biết trước việc ấy nên Đa-vít nói về việc Chúa Cứu Thế sống lại từ kẻ chết như sau: ‘Ngài không bị bỏ quên trong mồ mả. Thân thể Ngài không bị mục nát trong đó.’ Cho nên Chúa Giê-xu là Đấng mà Thượng Đế khiến sống lại từ kẻ chết. Còn chúng tôi đây là những người chứng kiến các việc ấy. Chúa Giê-xu đã được tiếp lên thiên đàng và hiện đang ngồi bên phải Thượng Đế. Cha đã ban Thánh Linh cho Chúa Giê-xu như Ngài hứa. Cho nên Chúa Giê-xu đã đổ Thánh Linh ra, như anh chị em nghe thấy hôm nay. Đa-vít không phải là người được tiếp lên thiên đàng nhưng ông nói: ‘Chúa phán cùng Chúa tôi, Hãy ngồi bên phải ta, cho đến khi ta đặt các kẻ thù ngươi dưới quyền quản trị của ngươi.’ Cho nên, toàn dân Ít-ra-en cần biết điều nầy: Thượng Đế đã lập Chúa Giê-xu—Đấng mà anh chị em đã đóng đinh vào thập tự giá—làm Chúa và Đấng Cứu Thế.” Khi dân chúng nghe vậy thì họ cảm thấy trong lòng bị cáo trách nên hỏi Phia-rơ và các sứ đồ, “Bây giờ chúng tôi phải làm sao?” Phia-rơ bảo họ, “Hãy ăn năn, mỗi người trong anh chị em hãy chịu lễ báp-têm nhân danh Chúa Giê-xu để được tha tội. Rồi anh chị em sẽ nhận được ân tứ của Thánh Linh. Vì lời hứa nầy dành cho anh chị em, cho con cái anh chị em và cho những kẻ ở xa nghĩa là cho những người mà Thượng Đế đã gọi riêng cho Ngài.” Phia-rơ cũng dùng nhiều lời nữa để khuyên răn và khích lệ họ. Ông khuyên, “Hãy cứu mình khỏi những gian ác của người đời nay!” Sau đó những người tin nhận lời giảng Phia-rơ đều chịu lễ báp-têm. Trong ngày ấy có khoảng ba ngàn người gia nhập vào số các tín hữu. Họ dùng thì giờ học hỏi lời dạy của các sứ đồ, san sẻ của cải, bẻ bánh và cầu nguyện chung với nhau. Các sứ đồ làm nhiều phép lạ và dấu kỳ, ai nấy đều kính sợ Thượng Đế. Mọi tín hữu đều họp chung nhau và chia xẻ mọi điều mình có. Họ bán đất đai và của cải rồi chia tiền ra, theo nhu cầu mỗi người. Mỗi ngày các tín hữu họp chung nhau trong đền thờ. Họ dùng bữa tại nhà mình, vui lòng san sẻ thức ăn với nhau. Họ ca ngợi Thượng Đế và được dân chúng mến chuộng. Mỗi ngày Chúa thêm người được cứu vào đoàn thể các tín hữu.
Công-vụ 2:14-47 Kinh Thánh Tiếng Việt, Bản Dịch 2011 (BD2011)
Bấy giờ Phi-rơ đứng ra với mười một sứ đồ, cất tiếng và nói với họ, “Thưa đồng bào Do-thái và mọi người đang ở Giê-ru-sa-lem, xin hãy biết rõ điều này và xin lắng tai nghe tôi nói: Không phải những người này say rượu như anh chị em tưởng đâu, vì bây giờ mới chín giờ sáng, nhưng đây là những gì đấng Tiên Tri Giô-ên đã nói, ‘Đức Chúa Trời phán, trong những ngày cuối cùng, Ta sẽ đổ Thần Ta trên mọi loài xác thịt. Các con trai và các con gái các ngươi sẽ nói tiên tri; Những người trẻ tuổi sẽ thấy các khải tượng; Những người già cả sẽ mơ ước những ước mơ. Trong những ngày ấy, Ta sẽ đổ Thần Ta trên các tôi trai và tớ gái của Ta; chúng sẽ nói tiên tri. Ta sẽ ban những điềm lạ trên trời Và những dấu kỳ dưới đất, Đó là máu, lửa, và những luồng khói. Mặt trời sẽ trở nên tối tăm, Mặt trăng sẽ đỏ như máu, Trước ngày lớn và vinh hiển của Chúa đến. Bấy giờ ai kêu cầu danh Chúa sẽ được cứu.’ Hỡi người I-sơ-ra-ên, xin lắng nghe những lời này: Đức Chúa Jesus ở Na-xa-rét là Đấng đã được Đức Chúa Trời xác chứng với anh chị em bằng những việc quyền năng, phép lạ, và dấu kỳ; qua Ngài, Đức Chúa Trời đã thực hiện những việc đó giữa anh chị em như chính anh chị em đã biết. Theo kế hoạch đã vạch trước và theo sự biết trước của Đức Chúa Trời, anh chị em đã nộp Ngài vào tay những kẻ không coi Luật Pháp ra gì để đóng đinh Ngài trên cây thập tự, và giết đi. Nhưng Đức Chúa Trời đã làm cho Ngài sống lại, giải thoát Ngài khỏi những đau đớn của sự chết, vì sự chết không thể nào giữ Ngài lại. Vì Vua Đa-vít đã nói về Ngài rằng, ‘Tôi hằng để Chúa ở trước mặt tôi; Vì Ngài ở bên phải tôi, nên tôi chẳng bị rúng động. Vì thế lòng tôi vui vẻ, lưỡi tôi mừng rỡ, Và thân xác tôi cũng sẽ sống trong hy vọng. Vì Chúa sẽ chẳng bỏ linh hồn tôi luôn trong âm phủ; Ngài sẽ không để cho Người Thánh của Ngài thấy sự rữa nát. Chúa đã chỉ cho tôi con đường sự sống; Ngài sẽ cho tôi đầy tràn niềm vui trước thánh nhan Ngài.’ Thưa anh chị em, tôi xin nói một cách quả quyết với anh chị em về tổ phụ Đa-vít của chúng ta rằng, vua đã chết và được chôn; mồ mả của vua vẫn còn ở giữa chúng ta cho đến ngày nay. Nhưng vì vua là một vị tiên tri và biết rằng Đức Chúa Trời đã lấy lời thề mà thề với vua rằng Ngài sẽ đặt một người trong dòng dõi của vua ngồi trên ngai của vua. Vì đã thấy trước như thế nên vua đã nói về sự sống lại của Đấng Christ rằng, ‘Ngài sẽ chẳng bị bỏ luôn trong âm phủ, Và thân thể Ngài sẽ không thấy sự rữa nát.’ Đức Chúa Jesus này đã được Đức Chúa Trời làm cho sống lại, và tất cả chúng tôi đây là các nhân chứng cho việc ấy. Vậy sau khi đã được cất lên ngự bên phải Đức Chúa Trời và đã nhận lãnh Đức Thánh Linh mà Đức Chúa Cha đã hứa, Ngài tuôn đổ Đức Thánh Linh ra như anh chị em đã thấy và nghe. Vì Vua Đa-vít chưa từng lên trời, nhưng chính vua đã nói, ‘Chúa phán với Chúa của tôi, “Con hãy ngồi bên phải Ta, Cho đến khi Ta đặt những kẻ thù của Con làm bệ chân Con.”’ Vậy hỡi toàn thể nhà I-sơ-ra-ên, xin hãy biết một cách chắc chắn rằng: Đức Chúa Jesus, Đấng anh chị em đóng đinh trên cây thập tự, đã được Đức Chúa Trời lập làm Chúa và Đấng Christ.” Bấy giờ khi nghe như thế, họ cảm thấy đau nhói trong lòng; họ nói với Phi-rơ và các vị sứ đồ còn lại, “Thưa các anh em, chúng tôi phải làm gì?” Phi-rơ nói với họ, “Hãy ăn năn. Mỗi người trong anh chị em phải chịu báp-têm trong danh Đức Chúa Jesus Christ để được tha tội, và anh chị em sẽ nhận món quà là Đức Thánh Linh. Vì lời hứa ấy đã dành cho anh chị em, cho con cháu của anh chị em, và cho mọi người ở xa, tức mọi người mà Chúa, Đức Chúa Trời chúng ta, sẽ gọi.” Phi-rơ còn dùng nhiều lời khác để làm chứng và kêu gọi họ rằng, “Anh chị em hãy cứu lấy mình khỏi thế hệ gian tà này.” Vậy những người tin nhận lời ông đều chịu báp-têm, và hôm đó có khoảng ba ngàn linh hồn thêm vào số các môn đồ. Những người ấy cứ chuyên tâm vâng giữ lời dạy của các sứ đồ, giao hảo thân tình với nhau, tham dự lễ bẻ bánh và các buổi nhóm cầu nguyện. Bấy giờ mọi người có cảm giác sợ hãi; các sứ đồ đã làm nhiều việc diệu kỳ và phép lạ. Khi ấy tất cả các tín hữu hiệp lại với nhau và lấy mọi vật làm của chung. Họ bán đất đai và tài sản, rồi lấy tiền bán được chia cho mọi người, tùy theo nhu cầu của mỗi người. Hằng ngày họ một lòng chăm chỉ đến đền thờ; còn tại các tư gia, họ cử hành lễ bẻ bánh và dùng bữa với nhau với lòng vui vẻ và chân thành. Họ ca ngợi Đức Chúa Trời và được lòng mọi người. Mỗi ngày Chúa thêm những người được cứu vào số người của họ.
Công-vụ 2:14-47 Kinh Thánh Tiếng Việt Bản Hiệu Đính 2010 (VIE2010)
Nhưng Phi-e-rơ đứng với mười một sứ đồ, lên tiếng nói với dân chúng: “Thưa anh em là người Do Thái và tất cả những người ở Giê-ru-sa-lem! Hãy biết rõ điều nầy và lắng tai nghe lời tôi nói: Những người nầy chẳng phải say như anh em tưởng đâu, vì bây giờ mới là chín giờ sáng! Nhưng đây là điều Chúa đã phán qua nhà tiên tri Giô-ên: ‘Đức Chúa Trời phán: Trong những ngày cuối cùng, Ta sẽ đổ Thánh Linh Ta trên mọi xác thịt; Con trai và con gái các ngươi sẽ nói tiên tri, Thanh niên sẽ thấy khải tượng, Và người già sẽ thấy chiêm bao. Phải, trong những ngày đó, Ta sẽ đổ Thánh Linh Ta trên các đầy tớ trai và gái Ta, Và họ sẽ nói tiên tri; Ta lại sẽ làm các phép mầu ở trên trời, Và dấu lạ ở dưới đất; tức là máu, lửa, và luồng khói; Mặt trời sẽ trở nên tối tăm, Mặt trăng sẽ hóa ra máu, Trước ngày vĩ đại và vinh quang của Chúa đến. Và ai cầu khẩn danh Chúa thì sẽ được cứu.’ Thưa đồng bào Y-sơ-ra-ên, xin hãy nghe tôi nói đây: Đức Chúa Jêsus người Na-xa-rét đã được Đức Chúa Trời xác chứng trước anh em bằng những việc quyền năng, các phép mầu và dấu lạ. Qua Ngài, Đức Chúa Trời đã thực hiện những điều đó giữa anh em như chính anh em đều biết rõ. Ngài đã bị phản nộp theo kế hoạch đã định và sự biết trước của Đức Chúa Trời, các ông đã mượn tay những kẻ gian ác đóng đinh Ngài trên thập tự giá và giết đi. Nhưng Đức Chúa Trời đã khiến Ngài sống lại, giải thoát Ngài khỏi nỗi thống khổ của sự chết, vì nó không thể cầm giữ Ngài được. Bởi Đa-vít có nói về Ngài: ‘Tôi luôn thấy Chúa ở trước mặt tôi, Vì Ngài ở bên phải tôi, nên tôi không hề bị rúng động. Do đó, lòng tôi vui vẻ, lưỡi tôi mừng rỡ, Và thể xác tôi cũng sẽ an nghỉ trong hi vọng. Vì Chúa sẽ không bỏ linh hồn tôi nơi âm phủ, Cũng không để cho Đấng Thánh của Ngài thấy sự hư nát. Chúa đã cho tôi biết con đường sự sống, Cũng sẽ khiến tôi tràn đầy niềm vui trước mặt Ngài.’ Thưa anh em, tôi có thể nói quả quyết với anh em rằng tổ phụ Đa-vít là người đã chết, được an táng và hiện nay ngôi mộ của người vẫn còn ở giữa chúng ta. Nhưng người là một nhà tiên tri, biết Đức Chúa Trời đã thề hứa rằng Ngài sẽ đặt một người thuộc dòng dõi người ngồi trên ngai mình. Do đó, người đã thấy trước và nói về sự sống lại của Đấng Christ rằng: Ngài chẳng bị bỏ nơi âm phủ, Thân thể Ngài chẳng thấy sự rữa nát. Đức Chúa Trời đã khiến Đức Chúa Jêsus nầy sống lại; tất cả chúng tôi đều làm nhân chứng về điều đó. Vậy sau khi đã được tôn cao ở bên phải Đức Chúa Trời và đã nhận lãnh lời hứa về Đức Thánh Linh từ nơi Cha, Ngài đổ Đức Thánh Linh ra như anh em đang thấy và nghe. Vì vua Đa-vít chẳng hề lên trời, nhưng chính người có nói: ‘Chúa đã phán với Chúa tôi rằng: Hãy ngồi bên phải Ta, Cho đến khi nào Ta đặt các kẻ thù con làm bệ chân cho con.’ Vì thế, cả nhà Y-sơ-ra-ên hãy biết chắc chắn rằng Đức Chúa Jêsus nầy, Đấng mà anh em đã đóng đinh trên thập tự giá, đã được Đức Chúa Trời tôn làm Chúa và Đấng Christ.” Khi nghe điều ấy, lòng đau như cắt, họ liền hỏi Phi-e-rơ và các sứ đồ khác rằng: “Các anh ơi, chúng tôi phải làm gì đây?” Phi-e-rơ trả lời: “Hãy ăn năn, mỗi người phải nhân danh Đức Chúa Jêsus nhận báp-têm để được tha tội mình, rồi sẽ nhận lãnh quà tặng là Đức Thánh Linh. Vì lời hứa đó dành cho anh em, cho con cháu anh em, và cho tất cả mọi người ở xa, tức là tất cả những người mà Chúa là Đức Chúa Trời chúng ta sẽ kêu gọi.” Phi-e-rơ lại lấy nhiều lời làm chứng mà thúc giục họ rằng: “Anh em hãy cứu lấy mình thoát khỏi thế hệ gian tà nầy!” Vậy, những người tiếp nhận lời đó đều nhận báp-têm, và trong ngày ấy, có độ ba nghìn người thêm vào Hội Thánh. Các tín hữu chuyên tâm giữ lời dạy của các sứ đồ, mối thông công với anh em, lễ bẻ bánh, và sự cầu nguyện. Mọi người đều kính sợ vì có nhiều phép mầu và dấu lạ được thực hiện qua các sứ đồ. Tất cả tín hữu đều hiệp lại với nhau và lấy mọi vật làm của chung. Họ bán hết tài sản, của cải mình có mà phân phát cho nhau tùy theo nhu cầu của mỗi người. Ngày nào họ cũng chuyên tâm đến đền thờ; và từ nhà nầy đến nhà khác, họ bẻ bánh và dùng bữa cùng nhau với lòng vui vẻ, chân thành, ca ngợi Đức Chúa Trời và được ơn trước mặt mọi người. Mỗi ngày, Chúa thêm số người được cứu vào Hội Thánh.