Xa-cha-ri 7:1-7
Xa-cha-ri 7:1-7 Kinh Thánh Tiếng Việt Bản Hiệu Đính 2010 (VIE2010)
Trong năm thứ tư triều vua Đa-ri-út, vào ngày mồng bốn tháng chín, tức là tháng Kít-lêu, có lời Đức Giê-hô-va phán với Xa-cha-ri. Lúc ấy, người thành Bê-tên phái Sa-rết-se và Rê-ghem Mê-léc cùng một số người theo họ, đến nài xin ơn Đức Giê-hô-va. Họ hỏi các thầy tế lễ trong đền thờ Đức Giê-hô-va vạn quân và các nhà tiên tri rằng: “Chúng tôi có nên khóc lóc và biệt mình ra thánh vào tháng thứ năm như vẫn thường làm trong nhiều năm nay chăng?” Bấy giờ, có lời Đức Giê-hô-va vạn quân phán với tôi rằng: “Hãy nói với toàn dân trong xứ và các thầy tế lễ rằng: ‘Các ngươi kiêng ăn và than khóc trong tháng năm và tháng bảy suốt bảy mươi năm nay, có phải các ngươi vì chính Ta mà thật sự kiêng ăn không? Khi các ngươi ăn uống, chẳng phải các ngươi vì mình mà ăn uống hay sao? Chẳng phải đó là lời Đức Giê-hô-va kêu gọi qua các nhà tiên tri thời xưa, khi Giê-ru-sa-lem và các thành phụ cận còn dân cư và được thịnh vượng, cũng như khi Nê-ghép và Sơ-phê-la có dân cư ngụ hay sao?’”
Xa-cha-ri 7:1-7 Kinh Thánh Tiếng Việt 1925 (VIE1925)
Xảy ra trong năm thứ tư vua Đa-ri-út, có lời của Đức Giê-hô-va phán cùng Xa-cha-ri nhằm ngày mồng bốn tháng chín, là tháng Kít-lêu. Khi ấy những người ở Bê-tên có sai Sa-rết-se và Rê-ghem-Mê-léc cùng những kẻ theo họ đặng nài-xin ơn Đức Giê-hô-va, và nói cùng các thầy tế-lễ của nhà Đức Giê-hô-va vạn-quân, và cùng các đấng tiên-tri mà rằng: Tôi có nên khóc-lóc và biệt mình riêng ra trong tháng năm như tôi đã làm trong nhiều năm chăng? Bấy giờ có lời của Đức Giê-hô-va vạn-quân phán cùng ta rằng: Hãy nói cùng cả dân-sự trong đất và cùng các thầy tế-lễ mà rằng: Các ngươi kiêng ăn và khóc-lóc trong tháng năm tháng bảy đã bảy mươi năm nay, có phải các ngươi vì ta, thật là vì ta, mà giữ lễ kiêng ăn đó chăng? Khi các ngươi uống và ăn, há chẳng phải vì mình mà ăn, vì mình mà uống hay sao? Ấy há chẳng phải những lời mà Đức Giê-hô-va cậy các đấng tiên-tri đời trước rao ra, khi Giê-ru-sa-lem và những thành chung-quanh nó có dân-cư được thạnh-vượng, và khi phương nam và đồng bằng có dân-cư hay sao?
Xa-cha-ri 7:1-7 Kinh Thánh Bản Dịch Mới (NVB)
Năm thứ tư triều hoàng đế Đa-ri-út, ngày mồng bốn tháng chín, tức tháng Kít-lêu, có lời CHÚA phán với Xa-cha-ri, khi những người ở thành Bê-tên cử Xa-rết-xe và Rê-ghem Mê-léc hướng dẫn phái đoàn đến cầu khẩn CHÚA. Họ hỏi các thầy tế lễ trong đền thờ CHÚA Vạn Quân và các tiên tri: “Chúng tôi có nên tiếp tục khóc lóc và kiêng ăn trong tháng năm như chúng tôi đã làm bao nhiêu năm nay không?” CHÚA Vạn Quân phán: “Con hãy nói với toàn dân trong xứ và các thầy tế lễ: Khi các ngươi kiêng ăn và than khóc trong tháng năm và tháng bảy, suốt bảy mươi năm nay, có phải thật sự vì Ta mà các ngươi kiêng ăn không? Khi các ngươi ăn uống, không phải các ngươi ăn uống vì chính mình sao? Có phải đây là những lời CHÚA truyền bảo qua trung gian các tiên tri đời trước, khi thành Giê-ru-sa-lem và các thành phụ cận còn an cư lạc nghiệp, và vùng sa mạc Nê-ghép phía nam cũng như vùng cao nguyên Sơ-phê-la còn có dân cư ngụ?”
Xa-cha-ri 7:1-7 Kinh Thánh Hiện Đại (KTHD)
Năm thứ tư đời Vua Đa-ri-út, vào ngày bốn tháng chín, tức tháng Kít-lêu, Xa-cha-ri lại nhận được một sứ điệp nữa từ Chúa Hằng Hữu. Lúc ấy, người thành Bê-tên sai một phái đoàn do Sa-rê-sê và Rê-ghem Mê-léc hướng dẫn đến Đền Thờ cầu xin Chúa Hằng Hữu gia ân huệ. Đồng thời để hỏi các tiên tri và các thầy tế lễ trong Đền Thờ của Chúa Hằng Hữu Vạn Quân: “Chúng tôi có nên tiếp tục kiêng ăn, khóc lóc trong tháng năm như chúng tôi vẫn thường làm không?” Chúa Hằng Hữu Vạn Quân truyền sứ điệp này cho tôi: “Hãy nói với mọi người và các thầy tế lễ như sau: ‘Khi các ngươi kiêng ăn, khóc lóc vào tháng năm, tháng bảy, trong suốt bảy mươi năm, có phải các ngươi thật sự vì Ta mà kiêng ăn không? Còn khi các ngươi ăn uống, không phải các ngươi đã vì mình mà ăn uống hay sao? Các tiên tri của Chúa Hằng Hữu thời xưa đã cảnh cáo các ngươi điều đó, ngay trong khi Giê-ru-sa-lem, các thành phụ cận, đất miền nam, và miền đồng bằng còn được thịnh vượng, đông dân cư.’”
Xa-cha-ri 7:1-7 Thánh Kinh: Bản Phổ thông (BPT)
Trong năm thứ tư đời vua Đa-ri-út, vào ngày bốn tháng chín, gọi là tháng Kích-lê, CHÚA phán cùng Xa-cha-ri. Thành Bê-tên sai Sa-rê-xe, Rê-ghem Mê-léc, và những người khác đến hỏi CHÚA một việc. Họ đi đến các nhà tiên tri và các thầy tế lễ phục vụ trong đền thờ CHÚA Toàn năng. Họ hỏi, “Suốt nhiều năm qua cứ đến tháng năm mỗi năm chúng tôi cữ ăn và buồn rầu. Chúng tôi có nên tiếp tục làm như thế nữa hay không?” CHÚA Toàn năng phán với tôi như sau, “Hãy bảo các thầy tế lễ và toàn dân trong xứ: ‘Trong suốt bảy mươi năm qua các ngươi cữ ăn và khóc lóc trong tháng năm và tháng bảy mỗi năm nhưng có phải các ngươi làm những điều ấy chỉ riêng cho ta sao? Các ngươi ăn uống là vì chính mình thôi. CHÚA đã dùng các nhà tiên tri trước đây để phán những lời như thế, khi Giê-ru-sa-lem và các thị trấn chung quanh đang hoà bình và thịnh vượng, lúc dân chúng sống trong vùng miền Nam và miền đồi núi phía Tây.’”
Xa-cha-ri 7:1-7 Kinh Thánh Tiếng Việt, Bản Dịch 2011 (BD2011)
Năm thứ tư của triều đại Vua Đa-ri-út, lời của CHÚA đến với Xa-cha-ri vào ngày mồng bốn, tháng chín, tức tháng Kích-lê. Lúc ấy dân ở Bê-tên phái Sa-rê-xê, Rê-ghem Mê-léc, và phái đoàn của họ đến tìm cầu ân huệ của CHÚA. Họ hỏi các vị tư tế của nhà CHÚA các đạo quân và các vị tiên tri rằng, “Tôi có nên tiếp tục than khóc và kiêng cữ vào tháng năm, như tôi đã làm nhiều năm nay không?” Bấy giờ lời của CHÚA các đạo quân đến với tôi, “Hãy nói với toàn dân trong xứ và với các tư tế rằng: Khi các ngươi kiêng ăn và than khóc vào tháng năm và tháng bảy, suốt bảy mươi năm qua, có phải vì Ta, vì chính Ta, mà các ngươi kiêng ăn chăng? Khi các ngươi ăn và uống, chẳng phải các ngươi ăn và uống cho các ngươi sao? Chẳng phải đó là sứ điệp CHÚA đã rao báo qua các tiên tri của Ngài ngày trước, khi Giê-ru-sa-lem và các thành chung quanh còn nhiều dân cư và phồn thịnh, và khi Miền Nam và vùng đồng bằng còn nhiều người ở hay sao?”