Ha-ba-cúc 3
3
Lời cầu-nguyện của đấng tiên-tri
1Lời cầu-nguyện của đấng tiên-tri Ha-ba-cúc, về thể thi-ca.
2Hỡi Đức Giê-hô-va! Tôi đã nghe danh-tiếng Ngài thì tôi sợ-hãi.
Hỡi Đức Giê-hô-va! Xin Ngài lại khiến công-việc Ngài dấy lên giữa các năm,
Tỏ ra cho biết giữa các năm;
Khi Ngài đương giận, xin hãy nhớ lại sự thương-xót!
3Đức Chúa Trời đến từ Thê-man,
Đấng Thánh đến từ núi Pha-ran. (Sê-la)
Vinh-hiển Ngài bao-phủ các từng trời,
Đất đầy sự khen-ngợi Ngài.
4Sự chói-rạng của Ngài như ánh sáng,
Những tia sáng ra từ tay Ngài,
Quyền-năng Ngài giấu trong nơi đó.
5Ôn-dịch đi trước mặt Ngài,
Tên lửa ra nơi chân Ngài.
6Ngài đứng và đo đất;
Ngài nhìn-xem, làm tan-tác các dân-tộc;
Các núi hằng còn đều tan-nát,
Các đồi đời đời đều quì xuống:
Các đường-lối Ngài giống như thuở xưa.
7Ta thấy những trại của Cu-san bị hoạn-nạn,
Những màn-cháng của đất Ma-đi-an lung-lay.
8Có phải Đức Giê-hô-va nổi giận nghịch cùng các sông chăng?
Cơn giận Ngài có phải nổi lên nghịch cùng các sông chăng?
Có phải sự thạnh-nộ Ngài nổi lên nghịch cùng biển,
Khi Ngài cỡi ngựa cỡi xe đặng giải-cứu chăng?
9Cung Ngài ra khỏi bao;
Lời thề cùng các chi-phái là lời chắc-chắn. (Sê-la)
Ngài phân-rẽ đất làm cho sông chảy ra.
10Các núi thấy Ngài thì đều sợ-hãi;
Các dòng nước chảy mạnh,
Vực sâu vang tiếng,
Rún biển giơ tay lên cao.
11Mặt trời mặt trăng dừng lại trong nơi ở nó;
Vì cớ bóng sáng của những tên Ngài,
Và chớp-nháng của gươm-giáo Ngài chiếu ra.
12Ngài nổi giận bước qua đất;
Và đương cơn thạnh-nộ giày-đạp các dân-tộc.
13Ngài đi ra đặng cứu dân mình,
Đi ra đặng cứu đấng chịu xức dầu của mình;
Ngài đánh thương đầu kẻ ác, phá nhà nó,
Làm trần-trụi nền nó cho đến cổ. (Sê-la)
14Ngài lấy giáo nó đâm đầu lính-chiến nó,
Chúng nó đến như trận bão đặng làm tan-tác tôi;
Chúng nó vui-thích như nuốt kẻ bần-cùng cách kín-giấu.
15Ngài cỡi ngựa đạp trên biển,
Trong đống nước lớn.
16Tôi đã nghe, thì thân-thể tôi run-rẩy,
Nghe tiếng Ngài thì môi tôi rung-động;
Sự mục-nát nhập vào xương tôi; và tôi run-rẩy trong chỗ tôi,
Vì tôi phải nín-lặng để chờ ngày hoạn-nạn,
Là ngày có dân đến xâm-chiếm chúng tôi.
17Vì dầu cây vả sẽ không nứt lộc nữa,
Và sẽ không có trái trên những cây nho;
Cây ô-li-ve không sanh-sản,
Và chẳng có ruộng nào sanh ra đồ-ăn;
Bầy chiên sẽ bị dứt khỏi ràn,
Và không có bầy bò trong chuồng nữa.
18Dầu vậy, tôi sẽ vui-mừng trong Đức Giê-hô-va,
Tôi sẽ hớn-hở trong Đức Chúa Trời của sự cứu-rỗi tôi.
19Đức Giê-hô-va là Chúa, là sức-mạnh của tôi,
Ngài làm cho chân tôi giống như chân con hươu,
Khiến tôi đi trên các nơi cao của mình. #II Sa 22:34; Thi 18:33.
(Phó cho quản phường nhạc, khảy đàn mà hát bài nầy).
Currently Selected:
Ha-ba-cúc 3: VIE1925
Highlight
Share
Copy
Want to have your highlights saved across all your devices? Sign up or sign in
© 1998 United Bible Societies. All right reserved.