Giê-rê-mi 7
7
Sự trông-cậy hư-không của dân Y-sơ-ra-ên. – Lời ngăm-đe của Chúa
1Từ nơi Đức Giê-hô-va có lời phán cùng Giê-rê-mi rằng: 2Hãy đứng nơi cửa nhà Đức Giê-hô-va, tại đó hãy rao lời nầy: Các ngươi, là người Giu-đa hết thảy, là những kẻ do các cửa nầy vào đặng thờ-lạy Đức Giê-hô-va, hãy nghe lời Đức Giê-hô-va. 3Đức Giê-hô-va vạn-quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Hãy sửa lại đường-lối và việc làm của các ngươi; thì ta sẽ khiến các ngươi ở trong xứ nầy. 4Chớ nhờ-cậy những lời dối-trá rằng: Chính đây là đền-thờ của Đức Giê-hô-va, đền-thờ của Đức Giê-hô-va, đền-thờ của Đức Giê-hô-va. 5Vì nếu các ngươi sửa lại kỹ-càng đường-lối và việc làm của mình, nếu các ngươi làm trọn sự công-bình giữa người và kẻ lân-cận nó; 6nếu các ngươi không hiếp-đáp khách-lạ, kẻ mồ-côi, người góa-bụa, và không làm đổ máu vô-tội trong nơi nầy; cũng chẳng đi theo các thần khác để làm hại mình, 7thì ta sẽ khiến các ngươi ăn-ở trong nơi nầy và trong đất mà ta đã ban cho tổ-phụ các ngươi từ thuở xưa cho đến đời đời.
8Nầy, các ngươi cậy những lời phỉnh-phờ chẳng có ích gì. 9Các ngươi há chẳng trộm-cướp, giết người, phạm tội tà-dâm, thề dối, dâng hương cho Ba-anh, đi theo thần khác, là thần mình không biết hay sao? 10Rồi các ngươi đến chầu ta trong nhà nầy, là nơi được xưng bằng danh ta, và nói rằng: Kìa, chúng tôi được thả rồi! hầu cho các ngươi được phạm mọi sự gớm-ghiếc ấy. 11Vậy thì các ngươi xem nhà nầy, là nơi được xưng bằng danh ta, như hang trộm-cướp sao? Nầy, ta, chính ta, xem thấy mọi điều đó, Đức Giê-hô-va phán vậy. #Mat 21:13; Mác 11:17; Lu 19:46.
12Thế thì, hãy đi đến chỗ ở cũ của ta tại Si-lô, là nơi trước kia ta đã gởi danh ta, mà xem, vì tội-ác của dân Y-sơ-ra-ên ta, ta đã làm cho nó thể nào. #Giôs 18:1; Thi 78:60; Giê 26:6. 13Đức Giê-hô-va phán: Hiện bây giờ, vì các ngươi đã làm những việc ấy, ta đã dậy sớm phán-dạy các ngươi, mà các ngươi không nghe; lại gọi các ngươi mà các ngươi không trả lời, 14thì ta sẽ làm cho nhà nầy, tức là nhà được xưng bằng danh ta, là nhà mà các ngươi nhờ-cậy, và làm cho nơi mà ta đã ban cho các ngươi cùng tổ-phụ các ngươi, cũng như ta đã làm cho Si-lô; 15ta lại bỏ các ngươi khỏi trước mắt ta, cũng như ta đã bỏ anh em các ngươi hết thảy, tức là cả dòng-dõi Ép-ra-im.
16Cho nên ngươi chớ vì dân nầy mà cầu thay; đừng vì nó mà cất tiếng khấn-vái cầu-nguyện, cũng đừng cầu thay cùng ta, vì ta sẽ chẳng nghe ngươi. 17Ngươi há chẳng thấy điều họ làm trong các thành của Giu-đa và trong các đường-phố Giê-ru-sa-lem sao? 18Con lượm củi, cha nhen lửa, đàn-bà nhồi bột, đặng làm bánh dâng cho nữ-vương trên trời, và làm lễ quán cho các thần khác, để chọc giận ta. #Giê 44:17-19. 19Đức Giê-hô-va phán: Có phải chúng nó chọc giận ta chăng? Há chẳng phải chúng nó tự chọc mình, chuốc lấy điều hổ mặt cho mình sao?
20Vậy nên, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, cơn giận và sự thạnh-nộ của ta sẽ đổ xuống trên xứ nầy, trên người ta và thú-vật, trên cây-cối ngoài đồng và hoa-quả của đất, sẽ đốt-cháy hết, chẳng tắt bao giờ. 21Đức Giê-hô-va vạn-quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Hãy thêm của-lễ thiêu của các ngươi vào các của-lễ khác, và ăn thịt đi! 22Vì khi ta đem tổ-phụ các ngươi ra khỏi đất Ê-díp-tô, ta chẳng hề phán, và chẳng hề truyền mạng-lịnh gì về của-lễ thiêu và các của-lễ.
23Nhưng, nầy là mạng-lịnh mà ta đã truyền cho họ: Hãy nghe tiếng ta, thì ta sẽ làm Đức Chúa Trời các ngươi, các ngươi sẽ làm dân ta; hãy đi theo cả đường-lối ta dạy cho, để các ngươi được phước. 24Nhưng họ chẳng nghe, và chẳng ghé tai vào, cứ bước đi trong mưu của mình, theo sự cứng-cỏi của lòng ác mình, thụt-lùi chẳng bước tới. 25Từ ngày tổ-phụ các ngươi ra khỏi đất Ê-díp-tô cho đến ngày nay, ta đã sai mọi đầy-tớ ta, tức các tiên-tri, đến cùng các ngươi; mỗi ngày ta dậy sớm sai họ đến. 26Nhưng chúng nó chẳng nghe ta, chẳng hề để tai vào, song lại cứng cổ, ăn-ở càng xấu hơn tổ-phụ mình. 27Vậy ngươi sẽ nói với chúng nó mọi lời nầy, nhưng chúng nó không nghe ngươi. Ngươi sẽ kêu, nhưng chúng nó không trả lời. 28Vậy nên ngươi khá bảo chúng nó rằng: Nầy là dân chẳng nghe tiếng Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình, và không chịu nhận sự dạy-dỗ. Sự chân-thật mất rồi, đã dứt khỏi miệng chúng nó.
29Hỡi Giê-ru-sa-lem, hãy cắt tóc mà ném cho xa đi; hãy cất tiếng thảm-sầu trên các gò trọi! Vì Đức Giê-hô-va đã chê-chối lìa-bỏ dòng-dõi nầy, mà Ngài tức giận. 30Đức Giê-hô-va phán: Con-cái Giu-đa đã làm điều ác trước mắt ta, chúng nó đặt những vật gớm-ghiếc trong nhà được xưng bằng danh ta, để làm cho ô-uế. 31Chúng nó đã xây các nơi cao của Tô-phết, trong trũng của con trai Hi-nôm, đặng đốt con trai con gái mình trong lửa, ấy là điều ta chẳng từng dạy, là điều ta chẳng hề nghĩ đến. #II Vua 23:10; Giê 32:35; Lê 18:21.
32Vậy nên, Đức Giê-hô-va phán: Nầy, những ngày đến, bấy giờ sẽ không gọi là Tô-phết và trũng của con trai Hi-nôm nữa, mà gọi là trũng của sự chém-giết; vì người ta sẽ chôn kẻ chết tại Tô-phết, cho đến thiếu chỗ chôn. 33Những thây của dân nầy sẽ làm đồ-ăn cho chim trời và thú-vật dưới đất, chẳng ai xua-đuổi. 34Bấy giờ ta sẽ làm cho các thành của Giu-đa và trong các đường-phố Giê-ru-sa-lem hết tiếng kêu-vui reo-mừng, tiếng của rể mới và dâu mới, vì đất nầy sẽ trở nên hoang-vu. #Giê 16:9; 25:10; Khải 18:23.
Currently Selected:
Giê-rê-mi 7: VIE1925
Highlight
Share
Copy
Want to have your highlights saved across all your devices? Sign up or sign in
© 1998 United Bible Societies. All right reserved.