Giăng 18
18
Sự đau-đớn, chết và sống lại của Đức Chúa Jêsus
(Từ đoạn 18 đến đoạn 21)
Vườn Ghết-sê-ma-nê. – Đức Chúa Jêsus bị bắt
(Ma-thi-ơ 26:47-56; Mác 14:43-50; Lu-ca 22:47-53)
1Sau khi phán những điều ấy, Đức Chúa Jêsus đi với môn-đồ mình sang bên kia khe Xết-rôn; tại đó có một cái vườn, Ngài bèn vào, môn-đồ cũng vậy. 2Vả, Giu-đa là kẻ phản Ngài, cũng biết chỗ nầy, vì Đức Chúa Jêsus thường cùng môn-đồ nhóm-họp tại đó. 3Vậy, Giu-đa lãnh một cơ binh cùng những kẻ bởi các thầy tế-lễ cả và người Pha-ri-si sai đến, cầm đèn đuốc khí-giới vào nơi đó. 4Đức Chúa Jêsus biết mọi điều sẽ xảy đến cho mình, bèn bước tới mà hỏi rằng: Các ngươi tìm ai? 5Chúng trả lời rằng: Tìm Jêsus người Na-xa-rét. Đức Chúa Jêsus phán rằng: Chính ta đây! Giu-đa là kẻ phản Ngài cũng đứng đó với họ. 6Vừa khi Đức Chúa Jêsus phán: Chính ta đây, chúng bèn thối-lui và té xuống đất. 7Ngài lại hỏi một lần nữa: Các ngươi tìm ai? Chúng trả lời rằng: Tìm Jêsus người Na-xa-rét. 8Đức Chúa Jêsus lại phán: Ta đã nói với các ngươi rằng chính ta đây; vậy nếu các ngươi tìm bắt ta, thì hãy để cho những kẻ nầy đi. 9Ấy để được ứng-nghiệm lời Ngài đã phán: Con chẳng làm mất một người nào trong những kẻ mà Cha đã giao cho Con. 10Bấy giờ, Si-môn Phi-e-rơ có một thanh gươm, bèn rút ra, đánh đầy-tớ của thầy cả thượng-phẩm, chém đứt tai bên hữu. Đầy-tớ đó tên là Man-chu. 11Nhưng Đức Chúa Jêsus phán cùng Phi-e-rơ rằng: Hãy nạp gươm ngươi vào vỏ; ta há chẳng uống chén mà Cha đã ban cho ta uống sao? #Mat 26:39; Mác 14:36; Lu 22:42.
Đức Chúa Jêsus trước mặt An-ne và Cai-phe. – Phi-e-rơ chối Chúa
(Ma-thi-ơ 26:59-75; Mác 14:55-72; Lu-ca 22:55-71)
12Bấy giờ, cả cơ binh, người quản-cơ và những kẻ sai của dân Giu-đa bắt Đức Chúa Jêsus trói lại. 13Trước hết chúng giải Ngài đến An-ne; vì người nầy là ông gia Cai-phe làm thầy cả thượng-phẩm đương-niên. 14Vả, Cai-phe là người đã bàn với dân Giu-đa rằng: Thà một người chết vì dân thì ích hơn. #Gi 11:49-50.
15Si-môn Phi-e-rơ với một môn-đồ khác theo sau Đức Chúa Jêsus. Môn-đồ đó có quen với thầy cả thượng-phẩm, nên vào với Đức Chúa Jêsus trong sân thầy cả thượng-phẩm. 16Song Phi-e-rơ đứng ngoài, gần bên cửa. Môn-đồ kia, tức là người quen với thầy cả thượng-phẩm, đi ra nói cùng người đàn-bà canh cửa, rồi đem Phi-e-rơ vào. 17Bấy giờ, con đòi đó, tức là người canh cửa, nói cùng Phi-e-rơ rằng: Còn ngươi, cũng là môn-đồ của người đó, phải chăng? Người trả lời rằng: Ta chẳng phải. 18Các đầy-tớ và kẻ sai vì trời lạnh, nhúm một đống lửa, rồi đứng gần một bên mà sưởi. Phi-e-rơ đứng với họ, và cũng sưởi.
19Vậy, thầy cả thượng-phẩm gạn-hỏi Đức Chúa Jêsus về môn-đồ Ngài và đạo-giáo Ngài. 20Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Ta từng nói rõ-ràng cùng thiên-hạ; ta thường dạy-dỗ trong nhà hội và đền-thờ, là nơi hết thảy dân Giu-đa nhóm lại, chớ ta chẳng từng nói kín-giấu điều gì. 21Cớ sao ngươi gạn-hỏi ta? Hãy hỏi những kẻ đã nghe ta nói điều chi với họ; những kẻ đó biết điều ta đã nói. 22Ngài đương phán như vậy, có một người trong những kẻ sai có mặt tại đó, cho Ngài một vả, mà rằng: Ngươi dám đối-đáp cùng thầy cả thượng-phẩm dường ấy sao? 23Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Ví thử ta nói quấy, hãy chỉ chỗ quấy cho ta xem; nhược bằng ta nói phải, làm sao ngươi đánh ta? 24An-ne bèn sai giải Đức Chúa Jêsus vẫn bị trói đến Cai-phe là thầy cả thượng-phẩm.
25Vả lại, Si-môn Phi-e-rơ đương đứng sưởi đằng kia, thì có kẻ hỏi người rằng: Còn ngươi, ngươi cũng là môn-đồ người phải không? Người chối đi mà trả lời rằng: Ta không phải. 26Một người đầy-tớ của thầy cả thượng-phẩm, bà-con với người mà Phi-e-rơ chém đứt tai, nói rằng: Ta há chẳng từng thấy ngươi ở trong vườn với người sao? 27Phi-e-rơ lại chối một lần nữa; tức thì gà gáy.
Đức Chúa Jêsus trước mặt Phi-lát
(Ma-thi-ơ 27:1,2,11-14; Mác 15:1-5; Lu-ca 23:1-5)
28Kế đó, chúng điệu Đức Chúa Jêsus từ nhà Cai-phe đến trường-án; bấy giờ đương sớm mai. Nhưng chính mình chúng không vào nơi trường-án, cho khỏi bị ô-uế, và cho được ăn lễ Vượt-qua. 29Vậy, Phi-lát bước ra, đi đến cùng chúng mà hỏi rằng: Các ngươi kiện người nầy về khoản gì? 30Thưa rằng: Ví chẳng phải là tay gian-ác, chúng tôi không nộp cho quan. 31Phi-lát bèn truyền cho chúng rằng: Các ngươi hãy tự bắt lấy người, và xử theo luật mình. Người Giu-đa thưa rằng: Chúng tôi chẳng có phép giết ai cả. 32Ấy là cho được ứng-nghiệm lời Đức Chúa Jêsus đã phán, để chỉ về mình phải chết cách nào. #Gi 3:14; 12:32.
33Phi-lát bèn vào trường-án, truyền đem Đức Chúa Jêsus đến, mà hỏi rằng: Chính ngươi là Vua dân Giu-đa, phải chăng? 34Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Ngươi nói điều đó tự ý mình, hay là có người đã nói điều đó với ngươi về ta? 35Phi-lát trả lời rằng: Nào có phải ta là người Giu-đa đâu? Dân ngươi cùng mấy thầy tế-lễ cả đã nộp ngươi cho ta; vậy ngươi đã làm điều gì? 36Đức Chúa Jêsus đáp lại rằng: Nước của ta chẳng phải thuộc về thế-gian nầy. Ví bằng nước ta thuộc về thế-gian nầy, thì tôi-tớ của ta sẽ đánh trận, đặng ta khỏi phải nộp cho dân Giu-đa; nhưng hiện nay nước ta chẳng thuộc về hạ-giới. 37Phi-lát bèn nói rằng: Thế thì ngươi là vua sao? Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Thật như lời, ta là vua. Nầy, vì sao ta đã sanh và vì sao ta đã giáng-thế: Ấy là để làm chứng cho lẽ thật. Hễ ai thuộc về lẽ thật thì nghe lấy tiếng ta. 38Phi-lát hỏi rằng: Lẽ thật là cái gì?
Khi người đã nói vậy, rồi lại đi ra đến cùng dân Giu-đa, mà rằng: Ta chẳng thấy người có tội-lỗi gì cả. 39Nhưng các ngươi có lệ thường, hễ đến ngày lễ Vượt-qua, thì ta tha cho các ngươi một tên tù, vậy các ngươi có muốn ta tha Vua dân Giu-đa cho chăng? 40Chúng bèn kêu lên nữa rằng: Đừng tha nó, nhưng tha Ba-ra-ba! Vả, Ba-ra-ba là một kẻ trộm-cướp.
Currently Selected:
Giăng 18: VIE1925
Highlight
Share
Copy
Want to have your highlights saved across all your devices? Sign up or sign in
© 1998 United Bible Societies. All right reserved.