Công-vụ 21
21
Phao-lô tại thành Ty-rơ
1Chúng ta phân-rẽ các người đó xong, bèn xuống tàu, đi thẳng đến thành Cốt, ngày hôm sau tới thành Rô-đơ, và từ đó đến thành Ba-ta-ra. 2Ở đó gặp một chiếc tàu, giương buồm chạy qua xứ Phê-ni-xi; chúng ta bèn xuống đi. 3Thấy đảo Chíp-rơ, thì tránh bên hữu, cứ theo đường đến xứ Sy-ri, đậu tại thành Ty-rơ, vì tàu phải cất hàng-hóa tại đó. 4Chúng ta đi tìm được các môn-đồ rồi, bèn ở lại với họ bảy ngày. Các môn-đồ chịu Đức Thánh-Linh cảm-động, dặn Phao-lô chớ lên thành Giê-ru-sa-lem. 5Nhưng, khi kỳ tạm-trú chúng ta đã qua, thì lại đi; cả môn-đồ với vợ con đều tiễn chúng ta ra đến ngoài thành, ai nấy đều quì xuống trên bờ, cùng nhau cầu-nguyện, 6rồi từ-giã nhau. Đoạn, chúng ta xuống tàu; môn-đồ trở về nhà.
Phao-lô tại Bê-tô-lê-mai và Sê-sa-rê
7Còn chúng ta đi hết đường thủy, thì ở thành Ty-rơ sang thành Bê-tô-lê-mai, chào thăm anh em và ở lại với họ một ngày. 8Ngày mai, chúng ta ở nơi đó đi, đến thành Sê-sa-rê; vào nhà Phi-líp, là người giảng Tin-lành, một trong bảy thầy phó-tế, rồi ở lại đó. #Công 6:5; 8:5. 9Người có bốn con gái đồng-trinh hay nói tiên-tri. 10Chúng ta ở đó đã mấy ngày, có một người tiên-tri tên là A-ga-bút ở xứ Giu-đê xuống. #Công 11:28. 11Người đến thăm chúng ta, rồi lấy dây lưng của Phao-lô trói chân tay mình, mà nói rằng: Nầy là lời Đức Thánh Linh phán: Tại thành Giê-ru-sa-lem, dân Giu-đa sẽ trói người có dây lưng nầy như vậy, mà nộp trong tay người ngoại-đạo. 12Khi đã nghe bấy nhiêu lời, thì các tín-đồ nơi đó và chúng ta đều xin Phao-lô đừng lên thành Giê-ru-sa-lem. 13Nhưng người trả lời rằng: Anh em làm chi mà khóc-lóc cho nao lòng tôi? Vì phần tôi sẵn lòng chẳng những để bị trói thôi, lại cũng sẵn lòng vì danh Đức Chúa Jêsus chịu chết tại thành Giê-ru-sa-lem nữa. 14Người chẳng khứng chịu khuyên-dỗ, thì chúng ta không ép nữa, mà nói rằng: Xin cho ý-muốn của Chúa được nên!
Phao-lô tại thành Giê-ru-sa-lem
15Qua những ngày đó, chúng ta sắm-sửa, rồi lên thành Giê-ru-sa-lem. 16Có mấy người môn-đồ ở thành Sê-sa-rê cũng đến đó với chúng ta, dẫn chúng ta vào nhà tên Ma-na-sôn kia, quê ở Chíp-rơ, là một môn-đồ lâu nay, và người cho chúng ta trọ tại nhà mình. 17Chúng ta đến thành Giê-ru-sa-lem, thì anh em vui-mừng tiếp-rước.
18Bữa sau, Phao-lô đi với chúng ta tới nhà Gia-cơ; có hết thảy các trưởng-lão nhóm-họp tại đó. 19Phao-lô chào mừng các người đó rồi, bèn thuật lại từng điều mọi sự Đức Chúa Trời đã bởi chức-vụ mình làm ra trong người ngoại. 20Các người ấy nghe vậy thì ngợi-khen Đức Chúa Trời. Đoạn nói cùng người rằng: Anh ơi, anh thấy biết mấy vạn người Giu-đa đã tin, và hết thảy đều sốt-sắng về luật-pháp. 21Vả, chúng đã hay rằng anh dạy các người Giu-đa ở trong các dân ngoại rằng phải từ-bỏ Môi-se, chớ nên làm phép cắt-bì cho con mình, hay là ăn-ở theo thói-tục mình nữa. 22Vậy, khá lo-liệu làm sao? Chắc rằng dân-chúng sẽ nhóm lại; vì hẳn sẽ biết rằng anh đã tới rồi. 23Nên, hãy làm theo như chúng tôi sẽ nói cho anh: Chúng tôi đây có bốn người đều mắc lời thề; #Dân 6:13-21. 24hãy đem bốn người đó cùng đi, làm lễ tinh-sạch cho mình luôn với họ, và hãy chịu tiền họ phải trả để cạo đầu. Vậy thì ai nấy sẽ biết mọi tin đồn về anh đều chẳng thật, song rõ anh cũng ăn-ở theo luật-pháp vậy. 25Còn người ngoại đã tin, chúng tôi có viết thơ cho họ về điều chúng tôi đã định: Là chỉ phải kiêng ăn của cúng thần-tượng, huyết và thú-vật chết ngột, cùng chớ gian-dâm. #Công 15:29. 26Phao-lô bèn đem bốn người cùng đi, vừa đến ngày sau, làm lễ tinh-sạch cùng họ, rồi vào trong đền-thờ, đặng tỏ ra ngày nào kỳ tinh-sạch sẽ trọn, và dâng của-lễ về mỗi người trong bọn mình.
Phao-lô bị bắt
27Khi bảy ngày gần trọn, thì các người Giu-đa, quê A-si, thấy Phao-lô trong đền-thờ, bèn xui cả đoàn dân dấy loạn, rồi bắt người, 28mà kêu lên rằng: Hỡi các người Y-sơ-ra-ên, hãy đến giúp với! Kìa, người nầy giảng-dạy khắp thiên-hạ, nghịch cùng dân, nghịch cùng luật-pháp, và nghịch cùng chốn nầy nữa, đến đỗi hắn dẫn người Gờ-réc vào trong đền-thờ, và làm cho nơi thánh nầy bị ô-uế. 29Số là, chúng trước đã thấy Trô-phim, người Ê-phê-sô, ở với Phao-lô tại trong thành-phố, nên ngờ rằng Phao-lô đã dẫn người vào đền-thờ. #Công 20:4. 30Cả thành đều xôn-xao, dân-chúng chạy nhóm lại đoàn đông, bắt Phao-lô, kéo ra khỏi đền-thờ, tức thì các cửa đều đóng lại.
31Chúng đương tìm phương giết người, thì tiếng đồn đến quan quản-cơ rằng cả thành Giê-ru-sa-lem đều xôn-xao. 32Người lập-tức bắt quân-lính và cai-đội kéo đến nơi chúng. Vừa thấy quản-cơ và quân-lính thì chúng thôi, không đánh Phao-lô nữa. 33Quản-cơ bèn tới gần, bắt người rồi truyền lấy hai cái xích xích lại; đoạn, hỏi người là ai, và đã làm việc gì. 34Trong đoàn dân, kẻ reo lên thể nầy, người la lên thể khác; nhân sự rối-loạn, người không biết được chắc, nên dạy điệu về đồn. 35Lúc Phao-lô bước lên thềm, quân-lính phải khiêng người đi, bởi cớ đoàn dân hung-bạo lắm. 36Vì có đám dân theo sau đông mà kêu rằng: Hãy giết đi!
37Lúc Phao-lô vào đồn, thì nói với quản-cơ rằng: Tôi có phép nói với ông đôi điều chăng? Quản-cơ trả lời rằng: Ngươi biết nói tiếng Gờ-réc sao? 38Vậy thì ngươi hẳn chẳng phải là người Ê-díp-tô kia, ngày trước đã gây loạn, kéo bốn ngàn kẻ cướp vào nơi đồng vắng hay sao? 39Phao-lô trả lời rằng: Tôi là người Giu-đa, vốn ở thành Tạt-sơ, công-dân của một thành trong xứ Si-li-si tức là thành có danh-tiếng; xin hãy cho phép tôi nói với chúng-dân. 40Được phép rồi, Phao-lô đứng trên thềm, giơ tay ra dấu cho dân. Đâu đó yên-lặng, người bèn nói tiếng Hê-bơ-rơ mà rằng:
Đang chọn:
Công-vụ 21: VIE1925
Tô màu
Chia sẻ
Sao chép
Bạn muốn lưu những tô màu trên tất cả các thiết bị của mình? Đăng ký hoặc đăng nhập
© 1998 United Bible Societies. All right reserved.