I Tê-sa-lô-ni-ca 2:10-20
I Tê-sa-lô-ni-ca 2:10-20 Kinh Thánh Tiếng Việt 1925 (VIE1925)
Anh em làm chứng, Đức Chúa Trời cũng làm chứng rằng cách ăn-ở của chúng tôi đối với anh em có lòng tin, thật là thánh-sạch, công-bình, không chỗ trách được. Anh em cũng biết rằng chúng tôi đối-đãi với mỗi người trong anh em, như cha đối với con, khuyên-lơn, yên-ủi, và nài-xin anh em ăn-ở một cách xứng-đáng với Đức Chúa Trời, là Đấng gọi anh em đến nước Ngài và sự vinh-hiển Ngài. Bởi vậy, chúng tôi tạ ơn Đức Chúa Trời không thôi về sự anh em tiếp-nhận lời của Đức Chúa Trời mà chúng tôi đã truyền cho, không coi như lời của loài người, bèn coi như lời của Đức Chúa Trời, vì thật là lời Đức Chúa Trời, cũng hành-động trong anh em có lòng tin. Hỡi anh em, anh em thật đã trở nên người bắt chước các Hội-thánh của Đức Chúa Trời tại xứ Giu-đê, là các Hội-thánh trong Đức Chúa Jêsus-Christ: anh em đã chịu khổ bởi người đồng-xứ mình, cũng như chính các Hội-thánh ấy chịu khổ bởi người Giu-đa, là người đã giết Đức Chúa Jêsus và các đấng tiên-tri, đã bắt-bớ chúng tôi; làm trái ý Đức Chúa Trời và thù-nghịch với mọi người nữa, ngăn-trở chúng tôi giảng-dạy dân ngoại cho được cứu, lại hằng đầy-dẫy cái lượng tội-lỗi mình. Nhưng cơn thạnh-nộ của Đức Chúa Trời sau hết đã đến trên họ. Hỡi anh em, về phần chúng tôi, đã xa cách anh em ít lâu nay, thân tuy cách nhưng lòng không cách, chúng tôi đã nôn-nả biết bao, tìm phương để thỏa lòng ao-ước lại thấy mặt anh em. Vì vậy, đã hai lần, chúng tôi, nhứt là tôi, Phao-lô, muốn đi đến cùng anh em; nhưng quỉ Sa-tan đã ngăn-trở chúng tôi. Vì sự trông-cậy, vui-mừng và mão triều-thiên vinh-hiển của chúng tôi là gì, há chẳng phải là anh em cũng được đứng trước mặt Đức Chúa Jêsus chúng ta trong khi Ngài đến sao? Phải, anh em thật là sự vinh-hiển và vui-mừng của chúng tôi vậy.
I Tê-sa-lô-ni-ca 2:10-20 Kinh Thánh Bản Dịch Mới (NVB)
Có anh chị em và Đức Chúa Trời làm chứng, chúng tôi đã sống giữa anh chị em, là những tín hữu, một cách thanh sạch, công chính và không có gì đáng trách. Anh chị em cũng biết rằng chúng tôi đã đối xử với mỗi người trong anh chị em như cha với con. Chúng tôi đã khuyến khích, an ủi và nài xin anh chị em sống xứng đáng với Đức Chúa Trời, Đấng kêu gọi anh chị em vào Vương Quốc Ngài và hưởng vinh quang với Ngài. Bởi vậy, chúng tôi hằng cảm tạ Đức Chúa Trời, vì khi nghe và tiếp nhận Lời Đức Chúa Trời từ chúng tôi, anh chị em đã đón nhận Lời ấy không phải như lời loài người nhưng thật là Lời Đức Chúa Trời, Lời tác động trong anh chị em, là những tín hữu. Thưa anh chị em, thật vậy, anh chị em đã theo gương các Hội Thánh của Đức Chúa Trời ở miền Giu-đê, là những Hội Thánh trong Chúa Cứu Thế Giê-su. Vì anh chị em đã chịu cùng một nỗi đau khổ do đồng bào mình gây ra, cũng như các Hội Thánh ấy chịu từ người Do Thái; là những người đã giết Chúa Giê-su, giết các tiên tri và đánh đuổi chúng tôi. Họ không đẹp lòng Đức Chúa Trời, thù nghịch với tất cả mọi người; ngăn cản chúng tôi rao giảng cho người ngoại quốc để được cứu rỗi. Họ luôn luôn đầy dẫy tội lỗi nhưng cuối cùng cơn thịnh nộ đã đổ xuống trên họ. Về phần chúng tôi, thưa anh chị em, bấy lâu nay chúng tôi bị xa cách với anh chị em, cách mặt chứ không xa lòng, chúng tôi lại càng tha thiết và rất khao khát được gặp mặt anh chị em. Vì vậy, chúng tôi muốn đến thăm anh chị em, chính tôi, Phao-lô đã mấy lần định đi nhưng quỷ Sa-tan đã ngăn cản chúng tôi. Vì hy vọng, niềm vui và mão hoa vinh dự của chúng tôi trước mặt Chúa Giê-su chúng ta khi Ngài quang lâm là gì? Không phải là chính anh chị em sao? Phải, chính anh chị em là vinh quang và niềm vui của chúng tôi.
I Tê-sa-lô-ni-ca 2:10-20 Kinh Thánh Hiện Đại (KTHD)
Anh chị em hiệp với Đức Chúa Trời làm nhân chứng của chúng tôi, biết rõ chúng tôi đã ăn ở cách trong sạch, công chính, không chê trách được giữa các tín hữu. Anh chị em cũng biết, chúng tôi đối xử với mỗi người trong anh chị em như cha với con, khích lệ, an ủi, khuyên giục anh chị em sống xứng đáng với Đức Chúa Trời, vì Ngài đã mời gọi anh chị em vào hưởng Nước Trời và vinh quang của Ngài. Chúng tôi không ngớt tạ ơn Đức Chúa Trời, vì khi chúng tôi truyền giảng Phúc Âm, anh chị em tiếp nhận ngay như lời Đức Chúa Trời, không phải lời loài người. Phúc Âm chính là lời Đức Chúa Trời đã đổi mới đời sống anh chị em, khi anh chị em tin nhận. Anh chị em đã theo gương các Hội Thánh của Đức Chúa Trời, trong xứ Giu-đê, chịu đựng thống khổ do đồng hương mình vì tin vào Chúa Cứu Thế, cũng như các Hội Thánh ấy chịu khổ dưới tay người Do Thái. Người Do Thái đã giết Chúa Giê-xu và sát hại các nhà tiên tri. Họ xua đuổi chúng tôi, làm buồn lòng Đức Chúa Trời và chống nghịch mọi người. Người Do Thái đã cố ngăn chúng tôi truyền bá Phúc Âm cứu rỗi cho Dân Ngoại, không muốn ai được cứu rỗi. Họ luôn luôn phạm tội quá mức, nhưng cuối cùng Đức Chúa Trời cũng hình phạt họ. Thưa anh chị em, chúng tôi phải tạm biệt anh chị em ít lâu nay (chỉ cách mặt chứ không cách lòng) nên chúng tôi mong mỏi, cố gắng trở lại thăm anh chị em. Vì thế đã nhiều lần, chúng tôi—nhất là Phao-lô—muốn đến thăm anh chị em, nhưng quỷ Sa-tan đã ngăn cản chúng tôi. Vì hy vọng, niềm vui và vòng hoa danh dự của chúng tôi là gì? Đó là anh chị em được gặp mặt Chúa Giê-xu khi Ngài trở lại. Thật thế, anh chị em là vinh dự và niềm vui của chúng tôi.
I Tê-sa-lô-ni-ca 2:10-20 Thánh Kinh: Bản Phổ thông (BPT)
Còn khi ở giữa anh chị em, chúng tôi sống một cuộc đời thánh thiện, không thể chê trách được. Anh chị em biết điều đó và Thượng Đế cũng biết như thế. Anh chị em biết rằng chúng tôi đối với anh chị em như cha đối với con. Chúng tôi khuyến khích, giục giã và nài xin mỗi người trong anh chị em hãy sống một cuộc đời tốt đẹp cho Thượng Đế là Đấng gọi anh chị em vào nước vinh hiển của Ngài. Ngoài ra, chúng tôi cũng luôn luôn tạ ơn Thượng Đế vì khi nghe lời của Ngài từ chúng tôi, anh chị em đã tiếp nhận như là lời của Thượng Đế chứ không phải của loài người. Thật thế, đó là thông điệp của Thượng Đế hành động trong anh chị em là những người tin. Thưa anh chị em, kinh nghiệm của anh chị em cũng giống như của các hội thánh Chúa Cứu Thế tại miền Giu-đia. Anh chị em chịu khổ vì đồng bào mình cũng như họ đã chịu khổ trong tay người Do-thái là những kẻ đã giết Chúa Giê-xu cùng các tiên tri và cũng chính họ săn đuổi chúng tôi ra khỏi nước. Hành động của họ khiến Thượng Đế bất bình. Họ chống nghịch tất cả mọi người. Họ tìm cách ngăn cản không cho chúng tôi giảng dạy những người không phải Do-thái để những người ấy được cứu. Hành động của họ đã gia tăng tội lỗi của họ lên quá mức. Sau cùng cơn giận của Thượng Đế đã giáng trên họ. Thưa anh chị em, thân chúng tôi tuy xa cách anh chị em nhưng lòng không cách. Chúng tôi rất muốn thăm anh chị em và cố gắng đến. Thật vậy, chúng tôi muốn đến thăm anh chị em. Chính tôi, Phao-lô, đã hơn một lần cố gắng đến thăm anh chị em nhưng bị Sa-tăng ngăn trở. Anh chị em là hi vọng, niềm vui và mão triều mà chúng tôi rất hãnh diện khi Chúa Cứu Thế trở lại. Thật vậy, anh chị em là vinh hiển và niềm vui của chúng tôi.
I Tê-sa-lô-ni-ca 2:10-20 Kinh Thánh Tiếng Việt, Bản Dịch 2011 (BD2011)
Có anh chị em và Đức Chúa Trời làm chứng, thể nào chúng tôi đã sống cách trong sạch, ngay lành, và không gì có thể chê trách được giữa anh chị em là những tín hữu. Như anh chị em đã biết, thể nào chúng tôi đã đối xử với mỗi người trong anh chị em như cha với con, khuyên bảo, khích lệ, và nài xin anh chị em sống xứng đáng là những người thuộc về Đức Chúa Trời, Đấng đã gọi anh chị em vào vương quốc và vinh hiển của Ngài. Vì lý do đó chúng tôi luôn cảm tạ Đức Chúa Trời, vì anh chị em đã tiếp nhận lời Đức Chúa Trời do chúng tôi truyền cho như tiếp nhận chính lời của Đức Chúa Trời, chứ không phải lời của loài người, và thật vậy, đó chính là lời Đức Chúa Trời đang hành động trong anh chị em, những người có lòng tin. Thưa anh chị em, anh chị em đã trở thành những người theo gương các hội thánh của Đức Chúa Trời trong Đức Chúa Jesus Christ ở Giu-đê, vì anh chị em cũng đã chịu khổ những điều tương tự bởi đồng bào mình, cũng như họ đã chịu khổ bởi đồng bào họ là người Do-thái. Những người Do-thái ấy đã giết Đức Chúa Jesus và các vị tiên tri, và bách hại chúng tôi đến nỗi phải ra đi. Họ làm phật lòng Đức Chúa Trời và chống nghịch với mọi người. Họ ngăn cản chúng tôi rao giảng cho các dân ngoại để các dân ngoại có thể được cứu; như thế họ đã làm cho tội lỗi của mình luôn đầy ắp; nhưng cuối cùng, cơn thịnh nộ đã đến với họ. Về phần chúng tôi, thưa anh chị em, tuy lâu nay chúng tôi phải xa cách anh chị em một thời gian, xa mặt nhưng chẳng cách lòng, chúng tôi nôn nóng mong được gặp lại anh chị em, mặt tận mặt. Vì thật vậy, tôi, Phao-lô, đã hơn một lần muốn đến thăm anh chị em, nhưng Sa-tan đã ngăn trở chúng tôi. Vì hy vọng, niềm vui, và mão miện hãnh diện của chúng tôi là gì, nếu không phải là anh chị em trước mặt Đức Chúa Jesus, Chúa chúng ta, trong ngày Ngài hiện đến? Vì anh chị em là vinh hiển và niềm vui của chúng tôi.
I Tê-sa-lô-ni-ca 2:10-20 Kinh Thánh Tiếng Việt Bản Hiệu Đính 2010 (VIE2010)
Anh em làm chứng, và Đức Chúa Trời cũng chứng giám rằng đối với anh em là những tín hữu, chúng tôi đã cư xử cách thanh sạch, công chính và không có gì đáng trách. Anh em cũng biết, chúng tôi đã đối xử với từng người trong anh em như cha đối với con, khích lệ, an ủi, và khuyên nài anh em sống một cách xứng đáng với Đức Chúa Trời, là Đấng gọi anh em vào vương quốc và vinh quang của Ngài. Bởi vậy, chúng tôi không ngớt cảm tạ Đức Chúa Trời, vì khi anh em nghe và tiếp nhận lời Đức Chúa Trời từ chúng tôi, anh em không tiếp nhận lời ấy như lời của loài người, nhưng đích thực là lời của Đức Chúa Trời, lời tác động trong anh em là những tín hữu. Thưa anh em, anh em đã noi gương các Hội Thánh của Đức Chúa Trời trong Đấng Christ Jêsus tại Giu-đê, vì anh em cũng cùng chịu những nỗi khổ từ chính đồng bào mình như các Hội Thánh ấy đã chịu từ người Do Thái, những người đã giết Chúa là Đức Chúa Jêsus, giết các nhà tiên tri, và bắt bớ chúng tôi. Họ làm buồn lòng Đức Chúa Trời và thù nghịch với mọi người, ngăn cấm chúng tôi rao giảng để cứu dân ngoại. Họ luôn làm cho tội lỗi mình đầy dẫy thêm. Nhưng cuối cùng, cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời đã giáng trên họ. Thưa anh em, về phần chúng tôi, tuy xa cách anh em ít lâu, xa mặt chứ không cách lòng, chúng tôi vẫn thiết tha mong được gặp lại anh em, mặt đối mặt. Vì vậy, chúng tôi, nhất là tôi, Phao-lô, đã hai lần muốn đi đến cùng anh em, nhưng Sa-tan đã ngăn trở chúng tôi. Vì niềm hi vọng, sự vui mừng, và mão triều thiên đáng hãnh diện của chúng tôi trước mặt Chúa chúng ta là Đức Chúa Jêsus khi Ngài quang lâm là gì, nếu không phải là chính anh em? Vâng, chính anh em là vinh quang và niềm vui của chúng tôi!